Ngập tràn trề chảy đổ tuôn ra
Phả lên cát, viết mấy chữ nhạt nhòa
Gió thổi tan biến thành nát vụn
Bốc đời anh bỏ trên bàn tay nhỏ
Đem thẹn thùng e ấp phủ lên trên
Hóa đời anh nơi tim nhỏ dịu hiền
Nuôi dưỡng mãi bằng tình yêu cháy bỏng
Bỗng một hôm từ đáy sâu thức dậy
Trở về đây bằng hình dáng yêu thương
Linh hồn anh đã
biến thành kẻ sướng
Hòa vang theo biển sóng dạt dào
Gió rì rào, biển hát khúc xôn xao
Em nôn nao và anh thấy ngọt ngào
Giữa bàn tay em có anh trong đấy
Cầm chặt nắm cát vàng, em sợ gió
thổi bay
Trong bàn tay em có anh trong đấy
Trả lờiXóaCầm chặt nắm cát vàng , em sợ gió thổi bay
nhưng mà cát có chịu nằm yên trong tay em không đấy
hay lại chảy tràn ra bờ cát hoang sơ
ngăn gió thổi nhưng kẻ tay em hở
cát chảy hoài mờ nhạt viết chữ xưa...
XóaCát vẫn chảy và tay vẫn bốc
Bỏ lên hoài đến khi cát yên thôi
Rồi đến một ngày cát mỉm cười khao khát
Gió ơi cứ hát điệu vu vơ ...
Cám ơn XK đến thăm .
đời anh đó trên bàn tay nhỏ
Trả lờiXóasao em không nắm chặt mà lại buông lơi?
những hạt cát rơi rơi
và tình cũng rã rời...
ta hai hướng,
cát bay đi muôn hướng...
Dù cát có bay theo muôn hướng
XóaEm vẫn là hướng tới thôi em
Vì trong cát có cuộc đời rộng lượng
Nên tay nào gạt bỏ mất đêm ...
giá như đừng có chiều nay
Trả lờiXóavốc bàn tay cát mịn bay đi rồi
để ta ngồi lại bồi hồi
ơ hay cát cũng đã côi cút cùng ...
Chiều nay có là chiều say
XóaTay nâng niu cát mịn bay theo người
Ngồi đây không có xuân tươi
Ơ hay cát cũng ... khóc cười theo ta
Trong bàn tay em có anh trong đấy
Trả lờiXóaCầm chặt nắm cát vàng , em sợ gió thổi bay
(Bài thơ rất tuyệt, em xin về tặng bà xã nhé)
O.K ! Nhớ kèm theo lời chúc .
XóaChúc vui .
Đọc bài thơ này, Sóng liên tưởng đến 2 câu thơ mà Sóng rất thích :
Trả lờiXóa"Sống trên cát chết vùi trong cát
Những trái tim như ngọc sáng ngời"
-----
Cát vàng sợ gió thổi bay
Mơ mộng đong đầy, biển cát xôn xao...
Nâng niu hạt cát vàng rơi
XóaNghe thơm trong gió hương đời thoảng quanh
Trên đầu hạt nắng óng xanh
Ôm miền tóc nhạt mộng lành ươm qua
Cám ơn anh Sóng nhé .
Nếu nhớ không nhầm là em đã đọc và thích bài thơ này trong tập thơ của anh tặng ... rất trừu trượng ...và nhất là câu
Trả lờiXóa" Trong bàn tay em có anh trong đấy
Cầm chặt nắm cát vàng , em sợ gió thổi bay"... anh nghĩ thế chứ e sợ gì? ..trong tay mình thì mình nắm chặt lại ..có khi nghẹt thở rồi lại chết anh à ...bay sao được mà bay ????!!! Híc ?
==> túm lại thơ anh trừu tượng bao nhiêu thì cái nhìn của e về thơ anh hiện thực đến ...thiệt thực nhỡ ..hehe
Anh nghĩ , thơ nó phải thế , nó thế nên người ta mới gọi nó là thơ .
Trả lờiXóaCái đầu của mấy anh thơ thẩn nó cứ ảo ảo thật thật , người ta nhìn cái ảo để nói cái thật , nhìn cái thật để nói một điều gì đó ảo hơn , sóng sánh hơn .
Em đừng quá chú ý làm gì .
Túm lại ảo để mà thực .