Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Dòng Sông Xa Cũ


Tôi sinh ra bên dòng sông Lại
Con sông quê hiền hòa với hai mùa mưa nắng
Nối hai bờ phẳng lặng
Trôi xuôi

Cùng những hạt phù sa
Sanh sôi, tươi mát
Tưới những cánh đồng, làm xanh mạ, lớn cây
Và những vườn dừa Hoài Xuân, Tam Quan sai trĩu quả

Tuổi thơ xưa
Thấm đẫm những giọt mồ hôi đổ quanh bao mùa gặt
Những buổi trưa chiều cùng bạn bè
Đắm mình trong làn nước trong xanh, lạnh ngắt

Lớn lên, xa quê, xa dòng sông êm đềm
Xa những vui buồn thời thơ ấu
Tàn phai, nhạt dấu
Trôi dạt bên những bến bờ cuồn cuộn hôm nay

Một ngày
Bây giờ, nhớ về nơi ấy
Lòng bâng khuâng, sóng dậy
Thật nôn nao

Ta sẽ về thăm em - dòng Lại
Để nhắc nhớ mình và ai thời gian khổ qua rồi
Mơ được ngồi cùng bè bạn gái trai xa cũ
Ru thời gian chảy mãi ngàn năm

23.08.2010

                                     

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Ngày Nhớ Mãi


Bước lên thuyền qua bến sông Tương
Quê vào hạ nắng vàng ươm sắc lụa
Tháng Sáu trời trong xanh ngần đồng lúa
Hai Bốn vui mừng náo nức đón em lên

Bờ giậu, lũy tre, hàng chuối sau hè
Ngỡ ngàng lạ bám bên bờ trơn trợt
Qua con ngõ phố không còn hồng phớt
Chân lấm bùn tiếc nuối ngẩn ngơ

Thôn dã có em thôn dã trở nên thơ
Vầng trăng lung linh hơn đêm thuở trước
Gió a ời ru tình ca mà mượt
Lướt qua đời cho bao nỗi đam mê

Anh có em, thế giới có xuân về
Đóa hồng đỏ thắm vườn cây lá hát
Chiều ngồi ngắm thả hồn mình đi lạc
Chạm bến bờ đầy ắp yêu thương

Mùa hạ đi qua những mùa hạ cương thường
Hai Mươi Bốn Tháng Sáu - ngày nhớ mãi
Trong đơn sơ luôn có điều vĩ đại
Gắn bó trọn đời. Anh yêu em!

04.12.2009 

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Việc Lớn Vì Ba


Ba mẹ chỉ có hai chị em tôi. Ba mẹ rất thương nên không cho chị em tôi làm gì ngoài chuyện học hành. 

Cả hai lần lượt tốt nghiệp đại học, ra trường, rồi đi làm. Ba mẹ vẫn không cho động chân tay nặng nhọc và chăm con như hồi còn bé. Chị em tôi vô cùng sung sướng và tự hào.

Một hôm ba bệnh phải nhập viện xa nhà. Chị có chồng ngoài nước và tôi đi làm. Ba không cho tôi vào thăm hay ở lại chăm sóc. Ba nói:

- Con đi làm rồi về nghỉ ngơi kẻo mệt, lo ăn uống, ngủ đủ giấc để sáng mai còn phải dậy sớm. Ba lo cho ba được mà.

Có lần chợt nghĩ phải vào bệnh viện với ba. Tôi mua một ít thức ăn cho ba, giúp vài việc lặt vặt, ngồi cạnh ba, nghe ba kể chuyện. Chỉ có thế mà tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Đó cũng là một trong những lần đầu tiên tôi biết thể hiện tình thương yêu với ba và tự làm một việc lớn vì ba.


20.06.2014





Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Chỉ Còn Anh Và Em


Tôi viết tên tôi vào một sáng đầu tiên 
Buổi sáng có mây hồng, mây trắng
Có chiếc lá vàng không bay theo phương đứng thẳng
Ngoằn ngoèo gieo bóng. Hạ rơi

Tôi viết tên tôi vào một giấc mơ đời
Giấc mơ có cây, có gió
Có vương quốc riêng với khu vườn mượt cỏ
Vòng tay hoàng tử, nàng tiên...

Trở về từ những giấc mơ hiền
Viết tên thời gian lên cuộc đời chân thực
Không có nhiều hoa hồng, hoa lan, hoa cúc
Chỉ có anh và em

Chỉ có anh và em
Cùng bao bộn bề lo toan phía trước
Những bước chân dài trong chiều dốc ngược
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em...

07.08.2011




Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Những Lời Gần Như Thơ


Mảnh đất sau nhà mình rất xấu
Bàn tay cha cần mẫn: Những cụm hoa
Phía trước sân cũng cằn khô đá sỏi
Vườn xanh um chanh, chuối... Cải và cà 
Thời chiến tranh cha đưa con đi vòng quanh lửa đạn
Dưới mưa bom, máy bay thét, súng gầm
Chạy trên những cánh đồng nồng nặc mùi xăng cháy
Đen khói trong hầm đầy bụi, mốc, ẩm, rêu...

Cả đời cha gắn liền với hai lần cuộc chiến
Tuổi thơ con cũng khốn khó bao điều
Bất chấp khó khăn gửi con theo tàu tìm vào Quy Nhơn học
Cái chữ với cha là vốn quý nhất đời, mà!

Ngày con đi cả nước vào mùa hạ nhưng quê mình trở thành một mùa hè đỏ lửa
Ve không cất tiếng kêu, hoa phượng nở rũ buồn
Tan tành chiếc lá mảnh thép qua vừa cắt
Bỏ lại quê mùa một nửa tuổi thơ non

Dòng đời lớn lên những suy nghĩ hồn nhiên không còn đất lành làm bay bỗng
Thực tế đan xen với quá khứ nhiệm màu
Buổi xế chiều nay con dốc cạn lòng mong mình được hiểu
Tình yêu cha vẫn mãi gọi tình yêu

Con chưa viết nhiều những lời thơ về cha
Như hai người đàn ông không thích nói về mình hay về nhau, ngày ấy
Nhưng con muốn bao khối tình để lại
Nuôi con tim khôn lớn từng ngày

Và cũng tự chiều nay nơi đáy hồn con sâu thẳm
Những lời gần như thơ cất cánh vút bay cao...

20.05.2012 


Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Phố Tôi Tìm Tới

                 
Tôi đi giữa lòng thành phố
Cây xanh rải bóng trên đầu
Tìm em đường về các phía
Bến nào mỏi mắt chờ nhau

Chiếc lá như quen như lạ
Theo cùng những bước chân vui
Hương làm trời trong buông thả
Xin sau gởi trọn mối tình

Xe, nhà, người đông xinh quá
Rộn ràng khúc nhạc lời tim
Hát tặng người em yêu dấu
Xưa xa nhưng đã thật gần

Từ khi phố chưa hề ngủ
Đêm thao thức trắng bềnh bồng
Ngọn đèn loáng từng kẻ nhớ
Trăm năm hứa mãi còn thương

Từ khi phố tôi tìm tới
Lên men khao khát từng ngày
Chia ngọt đến từng khoảng trống
Bờ vui tay nối liền tay...

27.05.2014




Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Phía Bờ Dâu


Trả phố sắc màu
Tìm trở lại với quê mót lượm từng hạt nhớ
Kỷ niệm vỡ òa quanh xóm ngõ gần xa
Mẹ già bịn rịn dấu xưa, khăn thấm đầy nước mắt
Lời ai ru. Trăng lên sáng đỉnh đồi

Cơn mưa đầu mùa vườn trái ngọt sum suê
Hương bưởi, hương cau tràn tận cùng ký ức
Bài thơ ngày nao gõ phập phồng lồng ngực
Ngọn gió bâng khuâng ngào ngạt cuốn theo về

Quá khứ xanh um một cánh đồng trai trẻ
Hai mươi năm trôi nhàn nhạt tóc chèn vôi
Bàn chân bước qua thương một thời ngang dọc
Chạm mặt lối mê hoa phượng đỏ sân trường

Ngất ngây lòng những cung bậc xinh tươi
Con sông dài nối hai đầu xa thẳm
Một thuở suối mơ cuối dòng nay biển cả
Ước hẹn đời thuyền neo bến đậu chờ mong

Tay nắm chặt tay chén ngọt ngào rất thực
Nghĩa tằm tơ xanh ngát phía bờ dâu

23.12.2011


Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Chỉ Còn Thế Thôi


Thế rồi, một ngày em quay về giữa mùa đông rét mướt. Con chim vành khuyên lại hót những lời dịu dàng mới mẽ chưa quen, hoa cỏ nơi thềm xưa xinh tươi và hồi sinh trở lại. 

Và anh...
... Đón em nơi con đường em không còn quen thuộc. Hình như ở đó không còn lưu lại những kỉ niệm một thời nơi em, cái thời mà hai trái tim đập cùng một nhịp, thở cùng một làn hương, nói cùng một phía và bây giờ ngỡ ngàng, lận đận dưới chân đi. 

Góc quán nhỏ ta đã ngồi bao ngày nhìn trời mây trắng bay, nhìn dòng người qua lại thân quen đến độ nhớ mặt từng người. Dáng người ấy, giọng nói ấy, chỗ ngồi ấy... và mọi thứ thân quen đều còn đấy.

Cầm chặt lòng tay nhau như chưa được một lần nắm chặt. Một cảm giác thật lạ, chen lẫn giữa hư và thực. Thực là ta với ta ở đây, thật thà và hư là có cái gì đó không còn trong ta nữa; mênh mang trộn lẫn tật nguyền.

Làn khói thuốc bay quanh xám xỉn, lên mùi sặc sụa trong không gian giá lạnh. Cũng làn khói ấy năm xưa là những bồng bềnh mây chiều trắng xốp, lãng đãng đầy niềm riêng và huyễn hoặc. Thời gian đi qua, kỉ niệm xưa chợt nhòa, nằm ủ mình nơi cõi sâu thầm kín của đáy tâm hồn không còn trẻ.

Đứng tần ngần nơi cũ, em đã trải hết lòng mình ra đó không phải bằng lời, nhưng anh hiểu, anh biết! Và anh có cảm giác như gió đã mang em đi tự thuở nào, ôi con gió ngày xưa đáng yêu và nay thật đáng ghét đến thẩn thờ.

Quay mặt vào nhau, chạm vào từng ngõ ngách của đời nhau, anh và em chẳng còn biết nói những lời gì hay hơn được nữa. Tất cả ngôn từ giờ như trở nên xơ cứng, nặng nề, vô nghĩa làm sao. Sót lại nơi anh và em lại là những ánh nhìn đầy ẩn dụ, những cái hiểu nằm trong những cái hiểu thật hoang dã, đơn sơ.

Lặng thầm nhìn nhau và thấu hiểu. Mỗi người có con đường đi riêng của mình, có một bến bờ riêng của mình. Tất cả không còn là của nhau. Cuộc đời là thế, chỉ còn thế và ta vẫn mãi giữ những gì còn sót lại nhe em.

Em đã về đây, nơi phố cũ
Nắng nhạt vàng êm ả cuối thu
Làn gió nhẹ thổi lùa lên tóc
Vành nón nghiêng che thoáng mắt nhòa

Em đã về đây - con phố nhỏ
Cơn mưa chiều lạnh ướt co ro
Vòng tay ấm làm tim đập mạnh
Mối tình chờ chớm nở trong anh

Em về, lìa xa con phố lạ
Nơi không em - chỉ chút lụa là
Nơi sóng gió dâng trào nghẹn thở
Nơi mù sương, lạc lối trong mơ

Bao năm xa, giờ em quay lại
Bóng chiều rơi khuất bóng sông dài
Con sóng nhỏ làm chao tình lặng
Nhịp đầy vơi gợn sóng lăn tăn

16.04.2012




Như Tự Thuở Nào


Anh đi rồi mới biết mình lo
Lo đêm tắt đèn, lo ngày trống quá
Lo cho cả cái nhìn kẻ quen, người lạ
Một mình em bắt bóng thả lên chiều

Anh đi rồi ôm nỗi nhớ liêu xiêu
Nát nhàu trái tim đỏ au, gầy rạc, buốt
Hình như, hình như em chưa bao giờ thuộc
Cho cả anh và cho cả chúng mình...

Anh đi rồi sợi nắng cũng lặng thinh
Nằm hiên đợi tiếng người về chợt tới
Thềm gạch cũ níu nỗi buồn chới với
Rớt hoàng hôn mây trắng lững lơ ngày

Anh đi rồi khốn khó buột trên tay
Mười ngón nhỏ thừa dư gom nuối tiếc
Con chim xanh cất cánh bay biền biệt
Còn đâu, còn đâu ân ái trĩu trên cành

Anh đi rồi em gói trọn mong manh
Tình vừa lớn đã vội vàng tắt nến
Rượu chưa ngấm mà lòng sao chống chếnh
Như đã say men tự thuở xa nào

Anh đi rồi bước thấp lẫn bước cao...

26.05.2014