Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Xuân Về Em Có Nhớ



Trước giao thừa em có nhớ nhiều không?
Chốn yêu xưa vẫn âm thầm trên lá
Và chiều nay nơi xứ người xa lạ
Chỉ mình anh vội vã bước chân về

Anh lặng thinh hay em đã vô tình?
Như mưa nắng Sài Gòn bất chợt
Chỉ nỗi buồn là miệt mài không ngớt
Chiếm trọn xuân nầy và trọn trái tim anh

Trời trong xanh, hoa cúc nở vàng
Mai rực rỡ, hồng, lan đỏ thắm
Riêng mỗi em là xa vời thăm thẳm
Tím mong chờ, tím phố lẻ loi

Đứng bên đường thương giây phút lạc loài
Trải nghĩ suy theo dòng đời xuôi ngược
Mưa lỗi hẹn bỏ quên lời thấm ướt
Giọt vô tình góc mắt đỏ rưng rưng

Mãi miết đi, chân va vướng ngập ngừng
Đến khúc ngoặt mới thấy mình ngơ ngác
Đêm lên đèn trong xuân nồng ngào ngạt
Lòng chợt thèm được sánh bước cùng nhau

18.11.2010  
                   


Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Giấc Mơ Mùa Đông



Mùa đông về anh có một ước mơ
Đêm Noel mình nắm tay lên phố
Trong dòng người qua với hàng hàng xe cộ
Riêng chúng mình tìm lặng lẽ bên nhau

Cuộc đời bồng bềnh, nhịp sống cuộn mau
Ta sẽ có một đêm chậm rãi nhất
Hai tâm hồn trong xanh không khuyết tật
Giữa
kinh cầu trong sáng bình yên

Anh muốn đưa em đến mọi miền
Trong như pha lê cùng ngọn đèn nến ấm
Nồng nàn trong nụ hôn sâu thẳm
Qua kẽ tay rơi tuột tiếng thở dài

Đưa ngón mân mê những sợi tóc mai
Như những lần anh ru em ngủ
Mong bình yên trở về trú ngụ
Đóa ngọt ngào hồng mướt đêm say

Nắm chặt tay em trong bàn tay
Nghe giá lạnh mùa đông tan biến
Nở nụ cười ngất ngây hiển hiện
Khuôn mặt tròn rực rỡ giữa Mùa Sao 


17.12.2010

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Mùa Đông Lạnh



Thu đi rồi còn một mình
... Mây khóc
Ngày bơ vơ giông gió kéo mưa về
Trái tim lạnh trở mình đêm khó nhọc
Em nồng nàn cuồn cuộn bến xa mê

Trăng đi qua rơi nửa vầng
... Trăng khuyết
Nửa vầng trăng còn lại hửng hờ
Em bên người tôi một trời nuối tiếc
Thả bồng bềnh tìm hạnh phúc chiều trưa

Ngồi giữa đời hắt hiu tàn tro lửa
Đợi người về đom đóm võ vàng khuya
Cây rụng lá cuối mùa, dòng nhựa trào nghẹn lối
Vừa qua hết thu mà như trọn một mùa đông

Nơi ấy bây giờ giá lạnh lắm không?
Hãy giữ lại tình yêu em đã có
Trái tim hồng xin người cứ đỏ
Mặc than tôi...
... Sấp ngửa đùa reo...!

20.11.2011

         

                       



           

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Trở Lại Quy Nhơn


Trở lại Quy Nhơn một ngày tháng sáu
Nắng vàng hoe, mây xốp dập dềnh trôi
Ngọn Tháp Đôi đổ bóng xuống chân đồi
Miền kí ức trăm năm còn sót lại

Chẳng là ai sao lòng vương vấn mãi
Với biển, với người, sóng nước nơi đây
Dốc Mộng Cầm, bãi Hoàng Hậu vơi đầy
Bao năm tháng rời xa luôn vẫn nhớ

Ghềnh Ráng, Quy Hòa dịu dàng nhịp thở
Cùng tình thơ Hàn Mặc Tử đau thương
Áo trắng tung bay rợp nắng sân trường
Chân bước vội xôn xao thành phố nhỏ

Em bên biển trong chiều vàng lộng gió
Tóc xõa ngang vai, nghiêng dáng Thiên thần
Nhịp rơi đều, thong thả tiếng chuông ngân
Làm say đắm cả hồn tôi... Người hỡi!

Ai ra đi xin một lần nhắn gởi
Ở nơi này vẫn có những chờ mong
Gió ươm hương và biển mặn ru lòng
Trong sâu thẳm một tình quê luôn đợi

03.06.2010

                           





Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Một Ngày Bình Yên



Gạt phắt ra ngoài những niềm riêng
Mong có được khoảng trời thanh thản
Như chim cu gáy bay qua chiều chạng vạng
Im tiếng, mơ màng cùng rừng cây

Cầu bao dung cho được một ngày
Không buồn, không vương, không thao thức
Một bến yên lành dưới bờ lồng ngực
Tìm nửa lạc loài làm hư không

Theo bước chân tình về với mênh mông
Úp mặt vào lòng nghe lời con tim hát
Dòng đời trôi qua tưới vào hồn dào dạt
Những đơn sơ, man mác, diệu kỳ

Thênh thang, bồng bềnh, chầm chậm và đi
Nhặt nhạnh hương hoa thả đầy trước ngõ
Treo tình lên mây, ngất ngây cùng gió
Lênh đênh trôi tha thẩn cuối trời

Xin cho một ngày muôn ngả chơi vơi
Ném gian lao xa, giữ bình yên ở lại
Xin cho một ngày biết làm người thư thái
Làm chính mình bên tươi trẻ non xanh…

26.09.2012






Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Mùa Thu Vàng Tôi


Đặt lòng mình vào đêm trùng điệp bên những trăn trở tận cùng. Em vẫn đó, cùng với quãng trời xưa xa ngát nồng hoa cỏ, có yêu thương, có giận dỗi và có cả những chiều phẳng lặng dập dềnh trôi

Thế rồi, một ngày em đi, mang theo màu xanh xưa yêu dấu. Còn lại nơi này đồng hoang cỏ mọc, tóc trắng bờ vai. Khúc cuối an lành lạc loài giữa hoang vu màu khói.

Nào ai biết được chữ ngờ. Nơi xa xôi kia của khung trời ấm nồng miền hạnh phúc, em hân hoan cùng bao điều ước vọng đang lên. Mùa yêu đã xa và tình yêu cũng phôi pha! Còm cỏi nơi này giữa sương mù giá lạnh, cùng cuộc đời mình cũ mèm, bạc thếch, tháng năm tựa cửa gió mành .

Những phố xá sắc màu, những con đường xinh, em bước chân qua rộn rã tiếng cười - không còn là những ngày phẳng lặng, đơn sơ với mây hồng, mây trắng, ráng vàng về nhẹ buông. Trong mắt em bây giờ là cả một bình minh đang vỡ òa trên đại dương sóng biếc, lấp lánh khát vọng vầng dương

Lặng lẽ, vẫn lặng lẽ nơi đây với bao cuối ngày màu nhọ thân quen, những hoàng hôn chìm dần phía trời xa tắt nắng. Mùa thu vàng Tôi, lá úa rớt mênh mang.

Sắc hồng tươi mặn mà trên vành môi em ngày nào giờ đẹp hơn dưới chân mày dạn dày pha tím, tình nồng ngọt lịm mãi theo em!

Bên kia gió văng vẳng tiếng đùa vang, bên kia trời ánh sao buồn rực sáng, bên kia đời một nụ hồng chợt nở và bên kia nụ cười, Em rạng rỡ giữa niềm vui.

18.08.2012







Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Chờ Nắng Xuân Về



Xuân đã về bên phía phố xa
Ngày ấm áp, đêm muôn đèn lấp loáng
Gió nâng niu thầm thì lời bạn
Tay anh sần cho em mắt đen

Phía bên ni đông vẫn còn uất nghẹn
Mưa giọt dài, giọt ngắn so le
Giá lạnh dường như chung thủy cùng đơn lẻ
Lửa tắt rồi, khơi bếp tàn tro

Lời tình yêu xin gửi về bên đó
Mong môi hồng, má đỏ thêm duyên
Én vờn mây dệt trọn lời nguyền
Tan tuyết phủ tươi nguyên màu nhớ

Giận Người chi em! Hãy cứ hoài rực rỡ
Cứ hoài là ước mơ
Cứ hoài là lời thơ
Ươm chồi xanh biếc lá

Dù có hoan say xin cũng đừng xa lạ
Xuân nồng nàn tìm giấc ngủ về tay
Vì trong trái tim xanh vẫn còn những mầm yêu mọng mẩy
Chờ nắng tươi hồng nẩy lộc giao duyên

22.11.2013
 


Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Cám Ơn Người


Ngày còn nhỏ chân lò cò đi học
Ngôi trường quê lợp mái lá rũ nhàu
Giờ tập đọc, ê a ngồi cuối lớp
Tiếng "Quê Hương" nắn nót viết trang đầu
 
Chiến tranh dài trò lưu lạc mãi đâu
Cô ở lại, già thêm... Không còn nữa
Bạn bè bốn phương dập dìu, nay mấy đứa
Làm trẻ thơ qua ngõ khóc một mình

Cô cho con làm quen chiếc cọ vẽ xinh xinh
Đánh vần thuộc chữ nhọc nhằn: Tổ Quốc
Biết điền vào "ô trống" lời dạy răn: Chân thật
Nói thành câu trọn vẹn: Lớn làm người!

Nụ cười xanh giờ không đủ nồng tươi
Tóc lất phất màu mây sau nửa phần thế kỉ
Nhưng vẫn giữ trong tim những hạt hồng chung thủy
Bụi phấn ngày nào vương nhuộm sáng tương lai

Chúng con bước đi muôn vạn nẻo đường dài
Trên mảnh đất Việt Nam thân thương, vàng son chữ S
Hay qua bên kia bờ đại dương mở lòng thêu dệt
Chương cuối cùng tập sách: Một Đời Yêu!

Mặt trời đỏ au khi đã ngã về chiều
Nắng cố vàng hơn cuối cùng ngày sắp tắt
Con hướng về nơi khởi đầu, ngửa mặt
Cám ơn Người chắp cánh thuở bay xa...

Tháng 11, ngày 20 tâm kính một nhành hoa

19.11.2013






Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Ba Mươi Năm Mãi Xa


Sáng nay con ngồi cắm cúi
Kỉ niệm ngày tháng học sinh
Viết về thầy cô, bằng hữu
30 năm rồi mãi xa

Nâng niu lẵng hoa trước ngực
Cúc vàng công lớn tặng cô
Thầm lặng nghĩa thầy bông đỏ
Mấy xanh thương lắm bạn bè

Thiếu thời dạ còn non trẻ
Cô chê bỏ lớp đánh cờ
Thầy nghiêm bài sai, nghịch phá
Gầm bàn xé tập làm thơ

Tóc giờ nhuốm màu trắng phớ
Vẫn nhớ bao điều răn xưa
Làm người hướng về phía trước
Cho dù đời lắm ngày mưa

Thầy cô dặm dài cách trở
Bạn bè mỗi đứa một phương
Chỉ còn nỗi niềm muôn thuở
Thiên thanh đọng xuống thành dòng

Trong tim lửa bùng cháy bỏng
Muôn lời giấu giếm đến nay
Nghiêng mình thành tâm và kính
20.... dâng đến cô thầy...

15.11.2013




Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Tình Thân



Có những tình thân hiện lên trong mắt
Rực sáng mặt hiền độ tuổi thôi xanh
Chiều lên men bàn tay nhau nắm chặt
Chia niềm vui tươi trăm vạn nụ cười

Có những bình minh, hoàng hôn kề cận
Không là trẻ già, sớm trễ, muộn mằn
Sao cứ vẫn tìm gần nhau vương vấn
Mặt trời soi dịu vợi ánh vầng trăng

Đêm thao thức cho ngày dài bất tận
Đào trong nhau bao trầm tích vùi sâu
Chưa một lần khơi lộ thiên trên mặt
Như yêu đương thương nhớ tình đầu

Nếu nhỡ mai kia đường chia hai mất dấu
Tri kỷ theo về ẩn náu lương tâm
Vỡ khúc tình ca qua đời hứng ngẫu
Lời tri âm, tri ngộ, tri - tầm

Ưỡn ngực dậy phủi vụn thơ bụi lấm
Câu hân hoan say khướt bóng sương mờ
Người bên người, xa gần thêm thấm đẫm
Đưa tay về siết chặt những vòng ôm

25.08.2010






Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Quả Vô Thường



Cha nhặt được ngày Sáu
Mẹ đem cất vào rương
Tháng Mười Một khôn khéo
Cho con - Quả Vô Thường!

Rối bời bời khi lần đầu con khóc
Lời trách yêu hay lời ơn tạ vụng về
Nhưng mẹ thấy ở cha một sự hả hê
Mà lúc đó con gái nào hiểu được

Có thể không là thơ, nhưng cha có quyền ao ước
Một ngày nào con sẽ lớn khôn
Đóa hồng thơm bao hằng mong có được
Và trong tin yêu rộng mở cả tâm hồn

Cha đặt tên con nghe như chừng bất diệt
Vĩnh Hằng. Sao lại: Vĩnh Hằng, cha?
Đơn giản, vì muốn con là mãi mãi
Nằm trong trái tim. Rồng của mẹ và cha

Dứt khoát đây không chỉ là giấc hoa
Của mẹ, của cha hay của riêng con nữa
Mà là tâm nguyện cuối cùng chọn lựa
Con là Vĩnh Hằng trong mọi khắc thời gian ...

05.11.2011




Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Mụ Mỏ


Mụ Mỏ chuyên nghề cho vay nặng lãi, nên phát giàu rất nhanh. Chỉ có mấy năm mà mụ có nhà ba tầng mặt tiền đường lớn, có đất to, đất bé khắp nơi, có xe hơi, máy điều hòa không khí chạy phà phà suốt ngày đêm. Sống giữa Sài Gòn nóng bức mà nhà mụ lúc nào cũng mát lạnh như trên vùng Dalat cao xanh.

Hàng ngày mụ chỉ làm mỗi việc ngồi giạng háng nơi cửa trước đưa tiền và gom lời, cùng cái miệng vêu luôn thốt ra những lời the thé, sắc lẻm của những hung thần kẻ chợ.

Tháng bảy cô hồn năm rồi mụ chợt nghĩ ra: Muốn làm ăn nghề này lâu dài, tiến triển cần phải có sự phù trợ của Trời Phật. Thế là hàng ngày mụ tranh thủ đến chùa cúng lạy, miệng đọc kinh cầu nguyện ra rả cả giờ liền.

Có lẽ nhờ thế mà công việc kinh doanh trên thân phận người nghèo, kẻ cùng cơ, vận kiệt thêm phần phát đạt. Càng phát đạt mụ càng cố dựa vào Trời, Phật để mong kiếm chác nhiều hơn.

Một ngày đẹp trời, sau khi làm những phép tính cộng và trừ, tổng kết cuối tháng trên cuốn sổ nợ dày cộp, mụ thấy đời mụ những khi như thế này sao mà đẹp thế, vui thế, đáng yêu thế. Mụ ngước mặt nhìn trời cao, nở nụ cười thật tươi và tràn đầy mãn nguyện..

Ngày dần tối, mụ lên chùa cùng một giỏ đầy hoa, trái, đèn, nhang. Mụ sì sụp vái lạy và kinh cầu trong một niềm tin trước giờ chưa hề có. Toàn thân mụ như rã ra, hoà tan theo từng lời nguyện, từng ước mơ. Mụ mê mải, mê mải và thiếp đi trong tư thế quỳ xổm với chung quanh trùng vây màu khói nhang tỏa bay nghi ngút

Một thoáng ồn ào, trong trí não của mụ lơ mơ có tiếng của Đức Phật dạy truyền:

- Ta không thể ban phước lành cho những con người gian ác như mi, không thể giúp ngươi sống tốt bằng cách bòn rút tận cùng trên mồ hôi và nước mắt người khác, ngươi chưa bao giờ biết cải tà qui chánh, ngươi không thể là đệ tử của ta, mi không được sử dụng ta như một thứ quyền lực ngầm bảo kê cho những việc mi làm và từ đây mi đừng hiện diện trước mặt ta nữa.

Mụ nghe rất rõ ràng trong tai sự chối bỏ của Phật và mụ thật sự sợ. Trái tim xơ vữa của mụ bắt đầu co thắt tợn, cái trán dô lấm tấm những giọt mồ hôi và gáy mụ như có những luồng hư khí xuyên qua lạnh ngắt. Mụ hét lên một tiếng rõ to, ngoắt dậy và chạy nhanh ra ngoài chánh điện trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Đầu mụ va vào trụ cột to đùng ở tiền sảnh và ngã quỵ xuống mép hiên nhà đá xám. Mụ được đưa đến bệnh viện và bác sỹ xác định mụ bị chấn thương sọ não. Mụ nằm đó, thở leo pheo cùng với băng trắng và dây rợ chằng chịt quanh người.

Thời trước, mụ bắt đầu thả diều theo gió nhờ kiếm được thằng chồng hờ làm thủy thủ tàu viễn dương chuyên giấu hàng lậu nước ngoài, vừa rồi hắn trả áo về hưu và bị mụ tống ra đường với đôi bàn tay thỏng lơ, không cầm nắm.

Thời nay, sợ mụ chết mất đi phần nhiều. Ba đứa con quý tử, một con chung và hai con riêng tranh nhau nhà, ... xe ì xèo suốt ngày đêm quên cả lo cho mụ. Hơn nữa, đám người vay nợ giờ gặp dịp tốt cố quịt ít nhiều vớt vát phần nào đã bị mụ chặt đẹp trước kia.
Mụ nằm đó mỗi mình, quặt quẹo như một chứng nhân trong căn phòng lạnh lẽo và trắng nhờ của bệnh viện Bình Dân.

Mấy ngày sau mụ chết. Một đám tang hững hờ đưa mụ tới nơi mà người đời thường gọi hoa mỹ là cõi Vĩnh Hằng, nơi trước kia mụ chưa từng hình dung ra. Lúc đó, mụ chỉ loáng thoáng hiểu được rằng dưới địa ngục trần gian thăm thẳm sâu có những cái vạc dầu to đùng, luôn sôi ùng ục và hai hàng quỷ dữ đứng nhe những cái răng nanh dài ngoẵng, dính đầy máu me khi thần chết dẫn những người như mụ bước chân qua đó.

Mụ đã ra đi trong tư thế bần cùng. Bị bịt mắt, chân tay cột chặt, cắt hết cúc áo, miệng cắn móng, thân người bó tròn thẳng đuột trong mấy lần vải liệm trắng phau và không một xu dính túi mang theo làm kỷ vật.

25.05.2014





Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Thôi Giậu Bìm Leo



Chẳng giận hờn nào trong góc nhỏ tình anh
Vui vẫn líu lo quay về đây mỗi tối
Hàng hoa cúc trước sân thể như vừa bối rối
Không biết trả lời sao khi trăng rụng xuống nhà

Mấy câu chuyện trẻ con vừa bỏ gót đi xa
Xanh um đến đánh đu cùng đêm trắng
Đâu nỡ rót lòng nhau bằng lời chát đắng
Hương thầm trêu để khổ với mù sương

Đời người có bao nhiêu? Xin góp nhặt yêu thương
Đặt tay ấm lên niềm tin chung thủy
Chẳng biết nơi nào là giàu sang, phú quí
Mà đông đi cho xuân phải nguyện thề

Đường dặm dài, chân còn bước mãi mê
Chia mấy ngả về đâu sao biết được
Vườn nhà ai kia có lắm nhiều nắng trước
Lá xanh sau như trót hẹn với người

Bình minh hồng đang mở cửa cười tươi
Trời sáng quá, lối tìm đây không nhỉ!
Tay gạt bìm leo trên giậu ngày xấu xí
Nụ hôn nào ẩn nấp dưới thềm xưa?

Bạn mình ơi! Đời thơm quá...
Hương đưa!

09.10.2013 





Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Đi Giữa Quê Hương



Tôi đi giữa ngày đi
Con đường vắng ươm nồng mùi rơm mới
Chiều Hoài Nhơn xanh màu xanh diệu vợi
Đêm nồng men say khướt bạn bè 

Tôi đi giữa lặng thinh quê cũ
Vài nhịp hò khoan vướng áo người con
Lần chia xa, lần trở về
Nghe lòng mình ấm lạ

Đâu đó tiếng cười quen rất xưa
Trong gió lộng, nắng giòn tất tả
Bạn gái hồi nao nay thành bà trẻ
Đã thôi âu ờ... Tiếng mẹ đưa nôi

Vẫn còn... Vẫn còn đó trong tôi
Những giọt mồ hôi lăn tròn trên trán
Bọn học trò thời trước là trẻ nhỏ
Giờ thành quan nọ, viên kia

Một tiếng ve rơi
Mấy cánh phượng hồng thắm đỏ
Tình quê hương
Lên nhan sắc mặn mà

19.10.2013

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Dalat Mơ


Dalat khói mây, nắm tay say Dalat
Em dịu hiền, anh lắm nỗi đa mang
Một vùng cao xanh sắc biếc ngàn hoa
Gió cuốn về hương bay thoang thoảng
Em xinh đẹp vô cùng
Anh đắm đuối tràn tim!

Chiều lồng lộng sắc phượng lay màu tím
Lá hàng thông cong cớn vẽ bờ mi
Trong se lạnh lời cung tên thủ thỉ
Ngày yêu đương muôn tơ trói bất ngờ!

Ngọt môi nhau vang nồng nàn hơi thở
Dã quỳ vàng bát ngát trải đồi nương
Một lần đi qua chân tần ngần va vướng
Lời hẹn hò lập bập giấu vào sương 

Đường dốc đá trăng soi lên niềm nghĩ
Dỗi hờn dâng lệ đổ thác Prenn
Quanh co vui Đồi Cù vun mộng mị
Đêm ngất ngây sâu Thung lũng Tình Yêu 

Hồ Xuân Hương nắng vờn rêu mặt nước
Than Thở reo! Xua tan hết muộn phiền
Thao thức nhớ, tưởng Langbiang gần lắm
Quờ tay ôm cao chót vót nghìn trùng

Em ngây thơ, em mong manh, em là Dalat
Anh huyễn mộng gần, em thiết tha xa
Cuộn đam mê đốt cháy lời rơm rạ 
Ngàn yêu thương xin gom hết về Người


17.12.2010

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Mắt Em Huyền Thoại



Yêu quá đỗi màu mắt em xanh biếc
Đêm nhọc nhằn thức trắng viết thành tên
Ngày hôm qua mắt em bên cụp, bên vênh
Anh về đào lỗ, vác si trồng trước ngõ

Nếu mắt em lắc lư theo đường đi của gió
Anh thề sẽ làm mây che mắt em mờ
Để chẳng ai phải viết văn hoặc làm thơ
Bỏ mặc mỗi anh suốt ngày ngồi ca tụng

Anh là kẻ dại khờ, tên kiết keo nghèo túng
Nên bàn tay đây liều bán cả đất trời
Chỉ cần một lần nếm trải chơi vơi
Mua đứt trái tim em cho riêng mình anh đấy

Ai ghét mặc ai, anh đã phải lòng nên đành làm vậy
Cho đôi mắt em là mãi mãi của anh
Đồng quê, biển cả, rừng núi đều xanh
Nhưng không thể xanh hơn, mắt em anh tuyệt nhất!

Đôi mắt em chứa linh hồn có thật
Bản trường ca huyền thoại tình yêu
Niềm tin vây quanh trong mọi buổi chiều
Không phai nhạt theo hoàng hôn, lời cỏ

07.10.2013 


Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Bến Đò Xiên


Tôi ở miền Nam nghe tên bến đò Xiên
Nơi quê em - miền Trung du núi thấp
Có hai người đi ngang mà lòng tràn ngập
Cả tình em, tình đất, tình người...

Tôi ngất ngây xin gửi đến nụ cười
Chia sẻ với em niềm vui sẵn có
Dù chưa bao giờ một lần ở đó
Vẫn nặng lòng thương nhớ bến đò Xiên

Chiều vương mang con gió thổi chao nghiêng
Cả em và tôi sóng xô xao mặt nước
Tay cúi lượm những sợi tình chảy ngược
Quấn vào đời bao nỗi nhớ không tên

Nỗi nhớ không rơi mình cũng sẽ không quên
Bến đò nhỏ nối hai bờ xa thẳm
Em miền cao tôi đồng bằng lá thắm
Xanh mãi một màu trong Tôi - Em

25.05.2012



Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Phố Chiều Thu


Trời Sài Gòn thu về thật thấp
Nghiêng ngả cùng em má ửng hồng
Tung tăng gót nhỏ nàng thiếu nữ
Nắng uốn vòng eo phố chiều đông 

Xe qua trăm hướng quay vòng nhớ
Đỏ úa hàng me lá nhập nhòa
Chân em bước đến nghe nhẹ quá
Đang ở gần mà như thật xa

Vòng góc vắng sương vương mắt biếc
Rạng rỡ vui đậm nhạt mùa sang
Mênh mang khắp chốn ngàn hương sắc
Góp lại trên cao tím phố vàng

Đọng lại nơi tim tình cao vợi
Dậy cuộc đời nở nụ trầm hương
Sẫm nâu tình tứ tay mời gọi
Vạt áo hoa bay rợp bóng đường

Ngồi quán cóc một mình mơ mộng
Nghe nồng nàn từng giọt đen ngon
Trên môi ngọt đắng tan đầu lưỡi
Thu trong xanh ủ chín khô giòn

09.10.2010



              



Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Đêm Khôn Cùng


Ngồi đây với hai bàn tay chẳng làm gì
Như con muỗi không nơi nào để chích
Chiếc lá rơi cuốn theo chiều gió, buồn hiu, cô độc
Đêm tựa lưng hoang dã gối đầu 

Những con nhái ăn sương nơi bình yên tĩnh lặng
Nhoài người như thói quen xưa
Chẳng bứt rứt muộn phiền, chẳng hờn ghen, chê trách
Tiếng thạch sùng kêu xó, đêm trở mùi ôi thiu

Có gì? Chẳng có gì! Chỉ có đen lẫn vào đen, người lẫn vào đen
Đêm mệt nhoài, trống hoác
Thăm thẳm sâu, khôn cùng, ngơ ngác
Chẳng biết vui để lòng mình xôn xao

Không ánh sáng, không rơi động lặng im
Linh hồn đêm hun hút, nhợt nhờ, chỏng chơ thin thít
Đôi bàn tay quờ quạng trong bao la thò thụt
Dưới ánh sao chợt lóe đêm nhọc nhằn xanh lơ 

Đêm nay không phải là đêm của đợi chờ
Không là đêm của hò hẹn, của nhiều điều mong mỏi
Chỉ là đêm của trơ trọi, xác xơ, không tình yêu mời gọi
Đêm mông lung nhắm mắt, phía ngoài xa sóng biển sắp chực trào...

07.11.2011




Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Như Em Đã Hồn Nhiên



Anh trở về trước hiên khi nắng hãy còn hanh
Tóc điểm bạc lơ phơ theo lời thề năm cũ
Có gì đâu mà em buông lời cay cú
Để chiều không còn tươi như cái thuở xanh nào

Cửa đã mở rồi hay khép chặt cũng không thể làm lá xôn xao
Chẳng phải vì em chưa rộng lòng tha thứ
Anh biết rằng trong thư em đã nắn nót gửi hồn vào từng con chữ
Theo tình nghĩa đầy vơi bồng bột tuổi đôi mươi

Anh lắng tai nghe phía bên kia vách đầy ắp tiếng cười
Chắc chắn không phải người dưng, mà của em rất rõ
Vẫn trong veo như tiếng chuông ngân nga lời sẻ chia của gió
Đi qua vườn nhà ai vào mỗi sớm mai hồng

Anh đã thôi rồi thời trẻ trai phiêu bạt lông bông
Trên những cánh đồng đầy hoa lan, hoa hồng, bãi sông bỏng rát
Anh rất sợ tiếng thì thầm thoạt đầu dịu dàng như nhạc
Nhưng ầm ì đoạn cuối tiếng thác reo

Chạng vạng vẽ hình anh xuống khoảng sân trống trơ bằng những đường đứt khúc ngoằn ngoèo
Nguệch ngoạc lên nụ cười nhăn nheo nếp gấp
Anh cố giấu nỗi niềm khi lên cao, khi xuống thấp
Như mặt trời sắp tắt, ngày cạn kiệt còn đâu

Anh đứng vững nơi đây chỉ bằng niềm tin còn sót lại tự thuở ban đầu
Không bằng rẩy run ngày nay nghẹn ngào đau nhói
Bằng những thở dài, ngác ngơ mệt mỏi
Đêm màu xanh, màu xanh, xanh từng kẻ tay buông

Em trong đó, anh ngoài này như câu chuyện xưa trái đất hình vuông
Góc cạnh lên nhau vướng va vào những điều thầm nghĩ
Tình có tội gì đâu để Trời phải đày mình trở thành kẻ hẹp lòng xấu xí
Ngay cả câu văn cũng nặng nhọc, mỏi mòn

Đẩy cửa ư? Không! Anh sẽ quay về với góc đời con
Không còn lành nguyên nhưng lại là nơi có chính mình trong đấy
Với bao nhiêu thật thà bấy lâu nghĩ vậy
Để em mãi được hồn nhiên như em đã hồn nhiên...

11.09.2013



Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Mưa Tháng Chín



Đoản khúc mưa chiều rơi mềm phố thị
Xám sắc nền trời tháng chín em đi
Bỏ lại yêu thương sầu buồn tức tưởi
Vỡ òa góc tối nụ hôn xanh rì

Mưa buông ngọc ngà trên màu lá biếc
Quên ngày hôm trước mòn gót bên đường
Không còn có nhau rối bời hạt nhỏ
Thấm từng kẻ gió niềm đau vô thường

Mây bay nặng trời đắng chùm hoa dại
Rụng quanh con đường thơm ngát em qua
Chim bay cao mềm lòng tim đốt lửa
Ngăn cơn mưa dài đẫm ướt chân xa

Mưa chiều quanh em - mưa chiều biền biệt
Có nỗi buồn nào gợi nhớ đêm xưa?
Chỗ ngồi thân quen bên giàn lan đỏ
Từ chia ly vẫn u uẩn hương thừa

Nếu một ngày mai hạt mưa vụng dại
Ngoảnh mặt nhìn về phía nắng vàng phai
Giọt nhớ long lanh trên má chảy dài
Chúc phúc đời nhau. Em ơi! Mưa tháng chín

16.10.2010





Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Bến Quê



Đêm quặn lòng gió hát trên cao
Chiếc lá vàng rơi ngang thềm cũ
Chạm vào miền thương quá khứ
Nụ hôn dấu ái năm nào...

Ta nhớ môi em, nhớ dạt dào!
Bờ biển xoải cát viền ôm chân sóng
Kỷ niệm đi theo một thời khát vọng
Quy Nhơn ơi! Lặng lẽ núi nghiêng bờ

Dòng đời qua in hằn lại trong thơ
Ngàn ký ức rong rêu mờ xa khuất
Từ chia li thúc tim dồn lồng ngực!
Hẹn ngày về náo nức bỗng xôn xao 

Đường khúc khuỷu bước chân lạc ngày nào
Giờ vương vấn chút tình mềm như tủi
Tàn tro xưa vùng vằng lăn hòn cuội
Xa xôi em chân điệu hạnh đi, về 

Ta yêu nhau xin giữ trọn lời thề
Hoàng Hậu tắm bãi đá mòn như Trứng
Vầng trăng non rờn xanh bờ đá dựng
Để có ngày ta mơ một bến quê

Nhớ mãi không nguôi, nhớ dạt dào!
Bờ biển xoải cát nằm thương chân sóng
Kỉ niệm đi theo suốt thời khát vọng
Quy Nhơn ơi! Thầm lặng viết tên Người...

04.11.2010






Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Con Nắng Hững Hờ

               

Con nắng dãi dầu con nắng ngẩn ngơ
Hờ hững gió xa cùng ngày đẹp nhất
Xênh xang hàng cây ướm lời chất ngất
Cùng ong, hoa và bướm đêm

Ngào ngạt vườn yêu con nắng vàng thêm
Buông lẳng lơ giăng trên cành ngọn cỏ
Gió đi ngang qua quay đầu nhìn ngó
Nghiêng nghiêng sầu làm đôi mắt đen

Con nắng dịu dàng như thuở thân quen
Lầm lỗi quay chân cuối đường đi lạc
Lời tím bay theo gió về lối khác
Đêm vườn hồng lồng bóng trăng

Thôi nhé gió ơi đừng có hờn ghen!
Nắng hiểu phận mình sợi dài, sợi ngắn
Ngày mưa dập vùi nên đành lỗi hẹn
Ngỡ đêm trường là cơn mơ

Chiều nay gió reo, nắng thật bất ngờ
Đổ khắp vườn xuân bùng lên ngọn lửa
Nắng sẽ thề nguyền từ nay xin hứa
Chẳng bao giờ nắng quên... Chẳng quên...


17.09.2013






Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Lạc Mất Nhau Rồi


Gió chẳng nói gì khi qua ngõ nhà anh
Dẫu có chút luyến lưu cho chiều đằm thắm tím
Hàng cau trước sân đứng thẳng hàng im ỉm
Lá trầu cay mắc mứu với vôi nồng

Gió chỉ là gió thôi, đổi thay mấy gió cũng lông bông
Chẳng nhiều nhớ nhung thổi mờ phai khung cửa
Hò hẹn đâu mà én về lần nữa
Gieo tin yêu trắng rực góc thu buồn

Nắng phơi bạc đời mình chờ đợi gió viễn phương
Giấc mơ lìa xa, thuyền quay dòng bỏ bến
Lá trái phải đổi lòng nằm gối đầu ngã bệnh
Giận người đi, cây trọc cúi nhìn mưa

Buồn làm chi giọt đắng rớt phin thưa
Cà phê nhạt hương nồng đâu bằng cốm
Chân lẻ loi dấu giày in lốm đốm
Cỏ mặc nhiên xanh ngát gót sen ngà

Em có hỏi rằng: Nắng ấm người gần hay ấm người xa?
Anh chẳng biết đâu vì bóng có bao giờ chịu nói
Đường Sài Gòn quanh co, dọc ngang, cong vòng dấu hỏi
Lạc mất rồi mấy ngả biết tìm nhau

Anh lang thang đi giữa những sắc màu
Của đủ thứ váy vàng, áo xanh, má hồng, môi đỏ
Chợt nhận ra em giờ đâu còn ở đó
Lặng lẽ về đắng chát cuối bờ môi..!

14.09.2013










Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Nói Với Dòng Sông



Em với tôi như sông với suối
Suối chảy về sông đâu chảy ngược bao giờ
Suối cạn nguồn sông cũng sẽ chơ vơ
Ôm lòng chết một chiều không mong đợi

Tôi yêu em bằng tình yêu luôn mới
Mong cho đi nào thể nhận về nhiều
Chỉ một điều tôi muốn em luôn hiểu
Tình yêu tôi chẳng biết cạn bao giờ

Tâm hồn tôi là cả một trời thơ
Nếu em muốn tôi đây không giữ lại
Hiến tặng riêng em để trở thành mãi mãi
Là của em, là mãi của em thôi

Ngày em đi tôi đầu bù tóc rối
Câu thơ say còn sót lại cuối cùng
Làm bạn tình ân ngãi thủy chung
Nuôi sống lại một thời tôi đã có...

24.07.2012




        

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Nắng Vẫn Luôn Vàng



Nắng vẫn luôn vàng trên tóc em
Vàng trên thảm hoa ngày xưa mình dệt
Những buổi chiều đi qua chưa bao giờ tì vết
Màu cỏ có đỏ đồng anh cũng thấy đời xanh

Long lanh
... Lời em nói
Chẳng biết khi nào anh đã gọi
Vòng tay đây em, hãy kéo tình sang

Lục bình quê luôn xanh như chưa từng được xanh
Dù hoa vẫn thắm màu buồn muôn thuở
Con cá dưới sâu nhìn cánh hoa phía trên mà quở:
Bạn mình ơi, thôi tím chi nhiều!

Trăng thương đồi nương thả ánh vàng lấp lánh
Sông lặng thầm tan chảy cô liêu
Đời không được yêu
Nếu có chút mĩ miều cũng đáng

Ngày cứ thế trôi qua xán lạn
Anh vẽ giấc mơ hồng trong đêm từ giấc ngủ chia hai
Con chim vành khuyên đón bình minh cất tiếng kêu vọng dài bất tận
Hân hoan reo đầy ắp trái tim nồng

21.08.2013



Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Hân Hoan, Thật Tuyệt !



Đôi chim nhỏ vẫn hót líu lo trước cửa nhà anh vào những sáng tươi hồng, nó nói điều gì chẳng ai hiểu cả. Chỉ đoán mò: Ái ân!

Hôm nay nó lại đến, chuyền hết cành cây nầy đến cành cây khác, mổ mổ, vẩy vẩy, vểnh đuôi, cụp cánh theo nhịp điệu của valse vô cùng lãng mạn, mượt mà mà thường ngày anh vẫn thích.

Chẳng biết nửa bên kia của nó ở đâu, có nhảy điệu valse như nó hay đang nhảy điệu chachacha rạo rực với một cô nàng tóc xanh, mỏ đỏ nào khác như thời trai trẻ máu lửa, hăng say?

Anh cố hình dung và lí giải mọi điều trong tầm hiểu biết có thể!
Nhưng kia rồi, như dự đoán, chàng chim có chiếc mào cao, nhỏ xinh đã đến, mang theo bộ cánh sắc màu lịch lãm với điệu valse rất mượt, khiêu khích không thua.

Chào nhau? Không! Chỉ là màn khoe mẽ, xúi giục, kiêu kỳ của loài lông vũ mà thôi.
Khúc dạo đầu đi qua chóng vánh nhưng nhiều hứng khởi, không lâu và anh không thể thấy điều gì rõ ràng ở phía sau vòm lá đang đong đưa kia nữa, chỉ còn nghe tiếng ríu ra, ríu rít, chim chip đầy kích động vọng về.

Một sự thù hằn từng giấu kín? Một cuộc cải vã không đâu của hai kẻ lắm điều? Không, không thể, anh đoán già, đoán non. Và đôi chim lại bay về chỗ cũ với một điệu bộ rất lạ thường: Hân hoan.
Anh cũng hân hoan theo niềm vui của chúng, vì anh đã nghiệm ra một điều bí ẩn phía sau ngôn ngữ loài chim:

Hân hoan. Thật tuyệt!

22.11.2013



             


Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Dân Biển Quê Tôi



Dù quặn thắt, sục sôi
Biển quê tôi vẫn đôn hậu xanh trong
Người dân ra khơi cỡi sóng đè lớp lớp
Trực chỉ Hoàng Sa, Trường Sa...
Máy tầm ngư, mắt căng tìm mực cá
Giăng lưới, bủa câu, tay ghìm chặt lái tàu

Trong màu biển quê có nhuốm màu đỏ máu
Giữa tiếng sóng gầm chen lẫn lời thơ
Khi Tổ Quốc gọi, bao chàng trai mặt hiền như thợ
Ra trận vang lời: "Biển một bên và em một bên"...


Những chiếc tàu con
Những ngư phủ gan bền
Không biết cúi đầu trước màu đen họng súng
Không run sợ tàu to thị uy, cướp, đụng
Chỉ sợ mất lòng quả cảm
"Tấm lưới nghĩa tình" thắt chặt biển và anh

Người con quê hương yêu mến biển chân thành
Như yêu chính đời mình cũng đầy dông bão
Nơi thềm biển xưa nay luôn rập rình hung bạo
Ăn lớn, nói to, chân giạng vững bền

Biết học cách tiến lên
Biết đâm ngang đầu sóng
Quyết đồng lòng
Đất nước mãi lành nguyên!

19.11.2011





   

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Tình Yêu Đầu Tiên



Tình anh trao em - tình yêu đầu tiên
Con tim ngân nga muôn lời êm đềm
Bên nhau vui đùa thời gian trôi êm
Ngàn chiều yêu thương lung linh muôn màu

Trong mơ anh mong ta luôn kề bên
Không gì lung lay chia xa tình này
Thề nguyền chung chăn đôi chim đang say
Dâng trao niềm vui thôi buồn con tim

Nồng nàn, say men môi hôn tình đầu
Không gian quanh đây, không gian thần tiên
Bầu trời cao cao, vì sao hồn nhiên
Hằng nga mơ màng - trăng vàng treo nghiêng

Thời gian qua mau tình em phôi phai
Chơi vơi niềm tin lời buồn hư hao
Câu yêu thương xưa ta trao ngày nào
Giờ đây xanh xao đường tơ u sầu

Lang thang mây ngàn, cung đàn ly thân
Em xa ta rồi tình yêu còn đâu
Đường đời vương mang buồn đau tình đầu
Em quay lưng đi - mình hai phương trời

10.05.2010




Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Lời Nhắc Của Mùa Thu



Ngơ ngẩn chiều nay nhiều bâng khuâng và nhớ
Bởi một Sài Gòn trống quá chẳng gần em
Mùa thu đang về nên hạt sương cũng lạnh thêm
Anh thầm hiểu thế nào là tình xa lá úa

Những con phố ngang qua ngập tràn sắc lụa
Đỏ, chàm, hoa... Và tiếng nhạc dặt dìu vang
Mặt trời sắp tắt anh cố níu những tia nắng rất vàng
Soi sáng bước chân đang lạc loài về nơi mịt mù xa vắng

Những lúc chạnh lòng hỏi hàng cây bên đường đang đứng ru mình im lặng
Có cuộc tình nào nghiêng về phía ta không?
Bác xích lô già còng lưng đạp còn anh thì mãi viễn vông
Trong khắc khoải tình em gập ghềnh mây gió

Dù thế nào đi nữa, vẫn vững tin ở một nơi nào đó
Em nghĩ về anh như nghĩ về nơi chốn bình yên
Người ta có thể chê mùa thu Sài Gòn chẳng hề có chút duyên
Nhưng với anh là nỗi niềm hiếm thể nào phai được

Anh lẩm bẩm với chính mình, với con đường rộng dài phía trước
Rằng: Mùa thu dẫu chưa xanh cũng đâu ủ ê, hay vụng về cúi mặt
Có một điều rõ ràng, biết chắc
Ít có cơn mơ nào đi hoang qua vai mà vuốt mặt bỏ quên ngày

Nắng nơi nầy, nơi kia rạng rỡ mấy sao đủ sức làm anh say
Nhưng màu cúc đỏ em trồng phải lòng anh rất nhớ
Dù cúc chẳng thơm như hồng, như lan nhưng quyến rũ sánh mùi hơi em thở
Ám chặt muôn lần đâu dễ phủ phàng trôi

Lời bài hát em thường nghe có thể là điều bóng bẩy, xa xôi
Tiếng sóng lòng anh luôn là mặn nồng có thật
Đâu cần hỏi, bởi vì sao hơi thu về phơ phất
Chỉ biết rằng anh đang đối diện với ngọt ngào

Chẳng cần đo ông Trời ở trên mấy tầng cao
Anh cũng biết bàn tay em phía bên kia rất ấm
Có chú vành khuyên cất tiếng líu lo dịu dàng thật chậm
Như nhắc rằng mai rước đón em về

22.08.2013

 






















Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Hai Mốt Tháng Tám



Bố không là nhà thơ
Nên đâu thể viết những lời du dương nhất
Bố chỉ nói được những điều rất thật
Như những tự tình nhặt từ trái tim ra

Con chào đời là ước nguyện của cha
Muốn có thêm để cùng vui với chị
Mai này lớn lên chúng con cùng thủ thỉ
Chia nhau những sung sướng, vui, buồn

Từ nơi mẹ cha khơi dậy cội nguồn
Tháng Tám - mùa thu trời xanh biêng biếc
Và ngày Hai Mốt một ngày thật tuyệt
Đời cho cha mẹ một đóa yêu

Tường Vy là tên con - tên thật diễm kiều
Đối với cha đó là loài hoa quý nhất
Quý hơn cả những gì có trên trái đất
Là niềm tin, là hạnh phúc thiết tha

Con là của để dành đáng giá ngọc ngà
Được chăm sóc và nâng niu bằng bàn tay ân cần của mẹ
Con hãy nhớ và đừng bao giờ quên con nhé
Quả ngọt hôm nay là công sức bao ngày

Bố, mẹ, chị và con
Hãy, tay trong bàn tay
Hai Mươi Mốt Tháng Tám
Luôn là ngày thơm ngon như táo...

15.08.2011




     

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Em Pleiku!


Xẻ dọc sương mù đến Pleiku
Đêm cong mình - cung đường đất đỏ
Nụ hôn đầu tiên mê say lời gió
Xao xuyến trào dâng. Em Pleiku!

Chân mỏi bazan má ửng hồng
Môi mềm đỏ thắm café chín
Giọt đắng tràn hương lòng bịn rịn
Thơm nồng nàn. Ơi! Em Pleiku!

Long lanh sợi nắng bờ mi đen
Tia nhìn nhung nhớ lòng đắm đuối
Mắt ngọc ướt mơ màng dòng suối
Ánh sao ngời. Bầu trời mơ. Em Pleiku!

Sương mênh mang, bước chân hoang
Cao nguyên xanh vây ngàn mắt lưới
Trói tình nhau ngọt ngào hoa bưởi
Lạc lối về, sa bẫy nhện giăng. Em Pleiku!

Chiều se lạnh từng giọt mùa đông
Bồng bềnh góc phố tóc chải ngược
Anh thương em mối tình mà mượt
Ơi, em ơi! Em Pleiku!

21.10.2011





      

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Con Đi


Chiều nay trở về phố thị
Rời quê để lại mẹ già
Hoàng hôn rơi vàng mái lá
Giọt lòng mặn đắng trên môi 

Long lanh mắt buồn ngấn lệ
Mẹ choàng nắm lấy vai con
Loay hoay tay gầy năm ngón
Sợ xa vuột mất, có còn...

Bên tai giận hờn, to nhỏ
Đi rồi thì nhớ về nghe!
Vấn vương bao lời rất nhẹ
Cây cao - tuổi hóa chín muồi

Đôi chân tần ngần xa ngõ
Thoáng nhìn bóng mẹ liêu xiêu
Lớn rồi, con giờ mới hiểu
Ai ơi! Biển lớn nhường nào!

18.10.2012


               


Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Tình Cờ Thôi Em!


Con nắng cuối ngày đổ dài trên phố
Đi tới, đi lui tìm bóng hiên người
Phía nào của em có tiếng cười tươi
Cho gửi tấm lòng reo ca lảnh lót

Bên kia con đường một người quay gót
Có phải là em nhặt lá thu buồn?
Anh là anh, không phải Jang Dong Gun
Nên đứng lặng thầm xa xăm nổi gió

Mùa thu trong anh - nửa mùa thu đỏ
Nửa độ thu vàng tặng hết về em
Xin mắt em xanh, tóc lụa buông mềm
Cây nghiêng tán và tường rêu chợt tím

Nhặt hòn sỏi khô ném vào ngọt lịm
Rớt vạt mây hồng gói ghém mang theo
Ngửa bàn tay thô, nức nẻ, cong queo
Đặt giữa ấm êm tình thu thẳng tắp

Tình cờ thôi em! Dễ gì bắt gặp
Giây phút chiêm bao mọc giữa cội ngày
Mai mốt yêu rồi lá cũng thôi bay
Quay mặt về nhau nói cười khúc khích

Ghì chặt vòng ôm, môi nào tinh nghịch
Ké một nụ hờn thắm cả đêm đông
Kê gối, cuộn chăn ủ trái tim nồng
Cháy lên ngọn lửa bập bùng muôn thuở

(Jang Dong Gun: Diễn viên Hàn Quốc)

08.08.2013













Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

Nắng Tự Làm Ra Mùa Thu!


Hiểu tấm lòng em rồi đó!
Nỗi nhớ nào cũng thật dài theo những đêm mưa
Cái cầm tay ngày xưa
... Dù xa nhau ngàn lần vẫn êm đềm trong ta mãi mãi

Bấy nhiêu năm đường trần xa ngái
Anh nơi nầy
Em nơi kia nhưng là tình nhân
Bể đời đâu phải dễ

Đã bao chiều bâng khuâng
Anh tự nhủ chuyện mình sao thế? Cách chia rồi mấy thuở cơ may!
Ngồi ngắm vạt mây trắng bay bỗng thấy lòng bớt lạnh
Như khi ngủ mùa đông văng vẳng bước chân về

Chẳng biết có khi nào em băn khoăn
Nghe con gió lang thang qua hiên nhà bên ấy
Rằng: Tình yêu ghê gớm vậy
Phải không?

Một chút nắng tươi hồng rơi trên tay sáng nay
Không nhiều lắm nhưng cũng đủ làm tim anh ấm lại
Nếu ai hỏi vì sao biển hoài xanh sau kì bão tố?
Anh hân hoan. Thôi, mặc kệ vần xoay!

Hỏi nhiều,
Nghĩ nhiều... Nhất định chỉ là yêu
Bởi, nắng tự làm ra mùa thu
Em nhỉ!

10.06.2013


Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Đi Về Phía Bình Minh


Gió đẩy mây về phía mờ sương
Gửi lại lưng đồi quãng trời xuân ruộm nắng
Căn nhà xưa rời xa thời vắng lặng
Bếp than hồng hoa lửa đùa quanh 

Sao gió chưa mang em lại phía anh?
Như biển ngàn năm lùa sóng về với cát
Hàng dương lặng lờ đứng nghe biển hát
Theo nghìn chiều tình khúc đến từ sông

Hai cánh cò làm dịu lắng cả cánh đồng
Bầu trời trong mở lòng nhiều hơn cỏ
Em lộng lẫy trong màu áo đỏ
Thì đêm nay...
Sao không thể là giấc mơ đến từ hôm qua?

Suốt cuộc đời lặn lội cùng những mưa sa
Canh giữ đất xanh không cằn khô hoải hoang sa mạc
Cánh buồm căng chở theo đầy khao khát
Thì đợi chờ chi. Ơi hỡi gió vô tình!

Trở về tìm từ phía ánh bình minh
Mong được hiểu trong mảng hào sảng ấy
Có điều gì mà đắm say đến vậy
Để mặt trời và biển mãi hôn nhau...

29.11.2013



Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Cảm Nhận


Anh đồng cảm với em
Em sẻ chia với người xa xôi khác
Là vầng trăng giấu mình trong bầu trời đêm nhợt nhạt
Đen nhẻm những đụn mây

Em cố gắng xa rời
Anh gieo neo giữa hai bờ hư thực
Ngọn lửa nào làm tim rạo rực
Suốt bốn mùa dấu yêu

Sáng đối diện cô liêu
Chiều lẳng lơ cùng nụ cười bỏng rát
Vẳng lặng lên men ngàn mùi hương ngột ngạt
Đêm trở mình liêu trai

Anh thao thức cùng bao nỗi khao khát kéo dài
Kết vào nhau chênh vênh lời khô héo
Khắc lên ngàn vết sẹo
Tên khoảng trống thời gian

Cuộc đời trên, dưới, lề ngang
Nơi tia sáng hiện thân thật rõ
Vệt màu lên
Nhòe nhọ giấc mơ

Dòng đời trôi đi rụng rớt những câu thơ
Cũng nôn nao, bồi hồi, sóng vỗ
Như tình yêu chưa lần hội ngộ
Nơi bến bờ ta qua

Đêm cong mình, xót xa
Làm rơi mảnh lá xanh lên vườn nhà đất cũ
Hai bóng hình úa rũ
Trong cảm nhận vô biên

07.11.2010










 

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Gặp Lại Huế Thương



Sau ba mươi năm, nay quay về thăm Huế
Gặp lại Huế thương, Huế mộng, Huế mơ...
Chiều Trường Tiền ai qua nghiêng chiếc nón bài thơ
Tà lụa tím gió lồng bay như sóng

Thành quách uy nghiêm nhớ thời danh vọng
Lăng tẩm nằm tình tự nỗi niềm xưa
Trời hôm nay chênh chao những giọt mưa
Bàn chân ướt băng ngang miền quá khứ

Đi qua trăm năm bằng tấm lòng khách lữ
Nghe tiếng hát rơi từ giọt cổ đàn đêm
Chuông Thiên Mụ nôn nao gõ vào trái tim mềm
Những thức tỉnh thẳm sâu chưa nói

Đường Lê Lợi, nội ô cây xanh màu tươi rói
Sư phạm, trường Y trắng quá áo em bay
Cố đô ơi! Chưa đi hết đã say
Thương giọng nói, bước đi nhẹ nhàng như thở

Đứng giữa phố nay mà lòng cứ ngỡ
Huế của chiêm bao hò hẹn thuở xa nào
Hàng cây long nhãn lá reo hát trên cao
Những tình khúc yêu kiều riêng rất Huế

Huế bây giờ, vẫn Huế xưa, xưa thế
Đất Thần Kinh, thôn Vỹ Dạ, Ngự Bình
Vẫn là em gái nhỏ dáng xinh xinh
Cho tôi viết những lời thơ da diết...

04.07.2013







Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

Thư Về Em Gái Đà Thành



Nức tiếng đồn: Quê em - Đà Nẵng xanh
Thành phố trẻ miền Trung đáng sống
Anh theo người ra ngồi bên bờ sông rộng
Đăm đắm nhìn sao không thể không yêu!

Đi cùng bạn xông xênh suốt hai buổi chiều
Lên cầu Thuận Phước, cầu Quay, cầu Rồng, cầu Trần Thị Lý...
Bây giờ anh mới hiểu: Tại sao em vẫn dặn lòng chung thủy
Không bao giờ rời bỏ xa quê

Lần tìm theo chiều dài nỗi đam mê
Những đêm trắng sáng màu đèn lung linh mặt nước
Chim ăn đêm quay về núi trườn lên làn gió ngược
Cất giọng mừng phố biển ngàn sao

Tự lòng mình nhấm nháp những ngọt ngào
Khi qua Sơn Trà, lên Ngũ Hành, Bà Nà thăm chùa Linh Ứng
Phật ngự trên cao đầu bờ đá dựng
Ban phước lành người hành hương phương xa

Thành phố đón anh không chỉ những tháp ngà
Mà còn bằng những con đường rộng xanh, thẳng tắp
Bất cứ đâu cũng dễ dàng bắt gặp
Đà Nẵng hiền - ba có, năm không

Anh gói ghém giấu vào tận đáy lòng
Những lát cắt quê hương đang xanh rì màu lá
Những mầm non giữa đời rất lạ
Vừa mọc thành rừng phơi phới quanh đây

Trời hôm nay trong veo không một gợn mây
Nên trong anh cũng chứa đầy niềm tin sâu thẳm
Xin cho được một lần gửi gắm
Nụ hôn nồng thơm tho...

Xin cho được một lần say đắm
Quê hương em như anh đã yêu em


Đà Nẵng
05.07.2013








Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Bờ Ước Hẹn



Một chiều gặp em
Trang blog nở nụ cười bất chợt
Đóa dạ quỳnh khai nhụy nửa đêm
Lưu lại vườn xanh hương còn mãi

Dòng nhật ký trang đài
Tỏa nắng hồng giữa bình minh vừa hé
Nơi chiếc lá ban mai nồng nàn đơn lẻ
Gọi đời lên lóng lánh ngàn sương

Một ngày không yêu thương
Hồn rã mục ra người chết hụt
Thể xác võ vàng
Ai đâu biết tôi đang vì em mà sống!

Trưa thẩn thờ nhìn mây trắng bâng quơ
Đêm gối tay khoanh thăm thẳm đợi chờ
Lời em cánh én mùa xuân mang khát vọng về thảo nguyên xanh thẫm
Chập chùng nỗi nhớ, cơn mơ


Gạt qua những tháng dài rong ruổi, thờ ơ
Quay về với mai, hồng, lan và cúc
Những sắc màu lô xô nhấp nhô cùng sóng
Biển đa mang thương thầm lặng cát vàng

Thời gian đi vời vợi, nơi xa kia em gái nhỏ dỗi hờn
Cánh thư đợi ngàn lời yêu theo gió
Thổi tung lỗi lầm, nhẵn đường bụi đỏ
Chân ngại ngần bước qua ngõ chiêm bao!

Chưa đi lối ngọt ngào, tay vội cầm quả đắng
Bể nôn nao, nước mắt tội tình
Giọng hát oanh vàng, chưa biết nụ cười xinh
Vẫn cứ chết một đời si mê ấy

Ngôn từ trầm hương lộ thiên lộng lẫy
Tim âm vang reo rộn rã lời tình
Từ em vui... Nơi miền biển xanh, cát trắng lung linh
Mùa xuân về lao xao bờ ước hẹn...

12.01.2012





Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Sợi Nắng Hư Vô



Trong sợi nắng chiều qua còn phảng phất chút bụi hương của ban mai ngày xưa ta gặp Cũng những sợi nắng ấy - bây giờ có phần nhợt nhờ, hiu hắt, rũ mềm, loang lỗ rớt rụng bên hiên

Thời gian đi qua, tình yêu cũng phôi pha. Còn lại đây những con người với tâm hồn không còn trẻ nữa 

Khắc khoải, muộn phiền cùng bao điều trắng đen trái ngược lương tâm

Ngọn gió nồm đong đưa, lụa nắng lao xao chảy qua kẻ tóc
Người đàn ông ngồi một mình cùng những ngón tay trần, gầy guộc, hở hang, trống hoác chải chuốt những sắc màu quen thuộc qua bao mùa sóng vỗ lao đao 

Tìm trong hư vô sâu thẳm những sắc vóc long lanh, rạng ngời, óng mượt đã một thời hòa quyện vào nhau sáng lóa - nay chìm trong xoáy sâu của những lỗ đen lòng người huyền bí 

Ngoảnh mặt, hửng hờ, đờ đẫn, vội bước xa xăm. Bỏ lại sau lưng ngàn vạn câu ca, vần thơ viết về tình yêu ngày nao thấm đẫm ngọt ngào

Ngoài song cửa, chiều vàng nhạt lá. Đoá hoa nào tạo mật những ngày sau...

27.05.2011