Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Cuối Cùng Cũng Chỉ Là Xuân


Chiếc lá sau cùng rơi cuối thu
Mây đứng lặng và cây ứ nhựa
Qua cơn mê nắng tràn rực lửa
Hoa đầu cành nở đỏ khắp vườn hoang

Anh ủ men yêu chờ em về chưng cất
Những giọt nồng rơi thấm cả vào đêm
Chiều lung linh én qua ngõ chợt thèm
Một chút ấm cho tình mình vui mãi

Làm sao biết. Nhiều khi lòng sợ hãi
Tim lặng thầm còn đông lạnh quá không
Đến khi xuân gió nồng nàn chưa nữa
Để cùng ngồi nhìn ngắm ánh trăng qua

Có những lúc cơ hồ xa lạ
Ngồi xếp con thuyền giấy thả dòng sông
Dòng sông thì lớn còn thuyền thì quá bé
Hoàng hôn xa đâu nhuộm nổi mặt trời

Anh lại khởi đầu từ ngày giêng mới
Và cuối cùng mong tay nắm trong tay
Xin từ giã mùa lạnh buồn ly biệt
Hương qua trời. Ta thơm mãi đời nhau...! 

01.12.2011­­­­­­­­ 




 




Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Noel Này


Noel này em tung tăng đâu
Bỏ mây kia u sầu
Noel này em như sao ngâu
Quên tặng anh giây phút nhiệm màu

Lòng chật đầy ưu tư xỏ xâu
Những câu chuyện xanh, đỏ, đục ngầu
Đốt khói thuốc vàng cả đêm thâu
Giết niềm riêng bằng tiếng kinh cầu.

Lề đường buồn đứng ngắm người đi 
Từng cặp, từng cặp âu yếm, thầm thì
Là người ngoại đạo chỉ biết sầu bi
Ngó trời xanh mà chẳng hiểu gì!

Noel này mình anh ngồi đây
Cùng tách cà phê với ly trà đầy
Thế mà hát” Đêm nay mê say”
Ngất ngây, ngất ngây Noel này!

Noel gì Noel năm nay?
Nhiều bọt bèo và tình trắng tay
Thế nên hát” Đêm nay phải say”
Quên đi thôi. Ơi mắt, môi, mày!



25.12.2014
 


Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Ghen


Sáng nay tin bấc tràn về sớm
Em nhớ mặc ngay áo len dày
Quàng cổ, đi găng, cài cúc kín
Đừng hở nghe em lắm kẻ nhìn

Đêm dài đóng cửa then chặt kĩ
Buông màn che chắn gió bớt lèn
Phố dưới, làng trên nhiều kẻ thích
Chân, mắt thừa dư giả lả sang

Đừng ra tắm nắng ngoài sân vắng
Đừng đứng xa xăm góc vườn sau
Thôi, em đừng hát tình ca nữa
Để kẻ đồn hoang góp chuyện vào

Năm nay rét đậm thương em quá
Hết độ thu phân đến lập đông
Một mình, một chiếu, lần chăn mỏng
Một gối ôm bông chẳng đủ vừa

Sang năm anh sẽ về trước rét
Bù lại cho em những mấy mùa
Chải làn tóc rối ươm hương ngát
Gần mãi bên nhau tấc không rời
 
26.09.2012


Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Em Vẫn Là Giữa Ngọ


Muốn gửi về em cái nắng Miền Nam
Mong xua đuổi những lạnh lùng ngoài ấy
Vì quá xa phải đành nghĩ vậy
Với cả tình thương thắm thiết chất chồng

Anh yêu em nên ghét bỏ mùa đông
Tay cầm phấn run run trên bục giảng
Bấc thổi ngược đạp xe đường buổi sáng
Trường thì xa mà em lại quá gầy

Nhớ có những ngày trời xám nhiều mây
Cơn mưa nhỏ cũng ướt dầm giá rét
Áo không ấm đôi tay trần tái mét
Gió luồn qua bần bật cả đường đi

Gói gửi về em lời âu yếm thầm thì
Đặt niềm vui vào từng trang giáo án
Đêm dưới đèn sáng chút tình lãng đãng
Như niềm tin, như nỗi nhớ, như thơ

Thương đắm đuối những trận lụt dâng bờ
Con đò nhỏ cô trò xưa đến lớp
Giờ đổi thay cầu đường xây choáng ngợp
Vùng quê xa trơn trượt có an lòng

Gói gửi về em một mảng trời trong
Mây trắng xốp và chiều vàng ngập lá
Phố sắc màu, tiếng cười đùa rộn rã
Chân rộn ràng giày gõ nhịp sánh đôi

Gửi hết về em tất cả tình tôi
Trong lạnh lẽo trái tim hồng cứ đỏ
Dù sáng hay đêm em vẫn là giữa ngọ
Thu trong nầy và ngoài ấy đang xuân

24.09.2012




Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Cơn Gió Trời Sau


Đâu là cuộc trùng lai
Của hai trái tim chưa rộn ràng hoà nhịp
Anh lắc lẻo bên ni, em mơ màng bên nớ
Cách nhau mấy vạt phù sa

Chỉ mấy vạt xôi xa
Mà đất lặng thầm hoang tàn đến thế
Hơn nửa tháng ngày đắm chìm trong niềm dâu bể
Bàn tay người làm một thoáng lãng du

Có thể chưa tác thành cuộc chân tu
Cũng mơ cõi nhân hòa đêm hoàn nguyên trú lại
Con chim vui hót lời tình ái
Khắp bốn mùa điệp khúc lương tri

Những buổi chiều vội vã đi
Lục bình trôi xuôi hẹn ngày triều quay ngược
Tự dốc cạn lòng bao điều mất được
Tìm lại nơi này bờ bến bình yên

Một nhịp cầu nhân duyên
Nối hai bờ xa thẳm
Cánh buồm vẫn căng trên biển trào vạn dặm
Cơn gió nào thổi suốt quãng trời sau

31.10.2011



Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Lời Cho Con


Con chưa hiểu nhiều về nỗi khổ miền Trung
Trong khi cha có ngàn trang ký ức
Về khúc ruột năm nào cũng dăm bảy lần bão lụt
Nắng cháy đồng. Quỵ ngã. Rồi vươn lên

Miền đất nghèo nàn, già cỗi, cằn khô
Nhưng giàu lắm bão giông, mưa gió
Nhiều ý chí và nặng tình biển cả
Cố vượt chính mình, bất chấp những đau thương

Đừng hoang mang và xúc động quá nhiều!
Vì ngày xưa cha cũng từng như thế
Lo người dân hết rồi lấy gì đứng dậy
Hư vụ mùa, mất nhà cửa, khổ đói vướng vào tay

Con thấy đấy:
Giữa sa mạc vẫn có cây và hoa nở
Nơi tuyết băng mầm lộc xanh rêu
Trong thảm họa mọc lên lòng tri kỷ
Cuộc đời nầy còn đó nụ hôn

Bằng trái tim, khối óc và chân thật tấm lòng
Hãy góp gom, sẻ chia cùng bà con ruột thịt
Lấy tình yêu nối vòng tay khắng khít
Hàn gắn quê mình như chưa từng lụt bão đi qua

19.11.2010



Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Yêu Em Thật Thà


Trời lập đông phía anh
Bên em còn hạ trắng
Sóng đôi bờ vắng lặng
Gió lùa về căm căm

Từ nơi lạ xa xăm
Đâu biết anh vẫn thế
Cũng những ngày dâu bể
Bạc đầu rêu cô liêu 

Lòng trong xanh như chiều
Nhớ cồn cào háo nức
Tình yêu em rạo rực
Nồng nàn lời trang thơ

Cuối sóng biển là bờ
Đầu này đồng xanh cỏ
Xuân theo cùng con gió
Reo hát làn môi ngon

Trong con tim mãi còn
Một niềm tin yêu dấu
Cuộc đời này có dẫu...
Anh yêu em thật thà!

20.12.2016





Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Mùa Đông Của Anh


Giờ thì đâu nói về thu nữa
Em gom lá vàng đổ hết ra sân
Em phơi khô lời thu, em phơi khô sắc thu
Em đốt luôn cả tình thu chắt chiu của anh gửi tặng

Tay nâng niu kéo mơ về giữa nắng
Treo lơ lửng, treo hững hờ, treo vuột tuột lên vai
Em ném mùa đông đi qua cánh đồng tôi hoang hoải
Có chút mặn, có chút đắng, có chút bồi hồi xa xôi

Anh để mùa đông lặng im ngồi
Một mình ôm cái lạnh tái tê, căm căm buốt giá
Nét mặt tươi vui chuyển màu qua mùa hắt hiu đến lạ
Đỏ tái, nhợt nhờ, xám xịt níu đời sang

Tự nhận về mình nửa mùa đông hoang mang
Nửa mùa đông nhiều gió lay lẩy bẩy
Anh lục tìm những tờ thư cũ xếp con tàu giấy
Chở câu chuyện ngàn năm về trả lại trinh nguyên

Thu thì buồn và đông chẳng hề có chút duyên
Nên tàn than nhỏ trong cô liêu chẳng thể hừng hực nóng
Anh cố nuôi. Ôi! Chỉ là những điều viễn vông ước vọng
Vì đông có bao giờ là xuân đâu!

Nỗi nhớ nào giữa đêm cũng rất sâu
Sầu đâu trụi lá gắng đâm những chùm hoa tím muốt
Ngửa bàn tay thô kéo tình về trơn tuột
Giấc mơ nhào... Và anh chỉ còn anh

Anh chỉ còn anh
Anh không trở lại thuở xưa
Anh không còn những chiều ngập đầy hoa nắng
Anh, mỗi anh...
...Và chỉ có anh thôi... Cùng mùa đông của anh...!

07.10.2012 






Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Vạt Nắng Hoàng Hôn


Đêm trăn trở hoang du miền tâm tưởng
Tìm lại mình trong bóng dáng chiều phai
Một tấm thân vẽ biết mấy hình hài
Ngôi sao lẻ bầu trời tôi thất lạc

Đóa trắng trong nồng hương thơm ngào ngạt
Tự ngày nào hóa kiếp kẻ ngu ngơ
Vụt lớn lên trong bể khổ dại khờ
Tay quang gánh bên đời vai nặng trĩu

Gom góp niềm vui, vinh hiển chắt chiu
Thân cò lã tung chân quẫy đạp
Con thuyền nhỏ lao đao bão táp
Tìm chốn về cuối tối ngẩn ngơ

Thân phận là đê, một bờ vai rộng
Gánh nặng cuộc đời thao thức sóng miền xa
Trên lối mòn vạn dặm người qua
Ta lần mò từng bước đi chập chững

Gót chân trần, cỏ mềm che gai cứng
Khuôn mặt gầy nhấn nhá tuổi mù sương
Người cho ta kiếp vô thường
Lưng bờ đá gập ghềnh con sóng vỗ

Trên ngọn gió lao xao, hỉ, nộ
Hoàng hôn về, vạt nắng có còn vương...!

08.12.2010