Danh sách Blog của Tôi

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Mụ Mỏ


Mụ Mỏ chuyên nghề cho vay nặng lãi, nên phát giàu rất nhanh. Chỉ có mấy năm mà mụ có nhà ba tầng mặt tiền đường lớn, có đất to, đất bé khắp nơi, có xe hơi, máy điều hòa không khí chạy phà phà suốt ngày đêm. Sống giữa Sài Gòn nóng bức mà nhà mụ lúc nào cũng mát lạnh như trên vùng Dalat cao xanh.

Hàng ngày mụ chỉ làm mỗi việc ngồi giạng háng nơi cửa trước đưa tiền và gom lời, cùng cái miệng vêu luôn thốt ra những lời the thé, sắc lẻm của những hung thần kẻ chợ.

Tháng bảy cô hồn năm rồi mụ chợt nghĩ ra: Muốn làm ăn nghề này lâu dài, tiến triển cần phải có sự phù trợ của Trời Phật. Thế là hàng ngày mụ tranh thủ đến chùa cúng lạy, miệng đọc kinh cầu nguyện ra rả cả giờ liền.

Có lẽ nhờ thế mà công việc kinh doanh trên thân phận người nghèo, kẻ cùng cơ, vận kiệt thêm phần phát đạt. Càng phát đạt mụ càng cố dựa vào Trời, Phật để mong kiếm chác nhiều hơn.

Một ngày đẹp trời, sau khi làm những phép tính cộng và trừ, tổng kết cuối tháng trên cuốn sổ nợ dày cộp, mụ thấy đời mụ những khi như thế này sao mà đẹp thế, vui thế, đáng yêu thế. Mụ ngước mặt nhìn trời cao, nở nụ cười thật tươi và tràn đầy mãn nguyện..

Ngày dần tối, mụ lên chùa cùng một giỏ đầy hoa, trái, đèn, nhang. Mụ sì sụp vái lạy và kinh cầu trong một niềm tin trước giờ chưa hề có. Toàn thân mụ như rã ra, hoà tan theo từng lời nguyện, từng ước mơ. Mụ mê mải, mê mải và thiếp đi trong tư thế quỳ xổm với chung quanh trùng vây màu khói nhang tỏa bay nghi ngút

Một thoáng ồn ào, trong trí não của mụ lơ mơ có tiếng của Đức Phật dạy truyền:

- Ta không thể ban phước lành cho những con người gian ác như mi, không thể giúp ngươi sống tốt bằng cách bòn rút tận cùng trên mồ hôi và nước mắt người khác, ngươi chưa bao giờ biết cải tà qui chánh, ngươi không thể là đệ tử của ta, mi không được sử dụng ta như một thứ quyền lực ngầm bảo kê cho những việc mi làm và từ đây mi đừng hiện diện trước mặt ta nữa.

Mụ nghe rất rõ ràng trong tai sự chối bỏ của Phật và mụ thật sự sợ. Trái tim xơ vữa của mụ bắt đầu co thắt tợn, cái trán dô lấm tấm những giọt mồ hôi và gáy mụ như có những luồng hư khí xuyên qua lạnh ngắt. Mụ hét lên một tiếng rõ to, ngoắt dậy và chạy nhanh ra ngoài chánh điện trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Đầu mụ va vào trụ cột to đùng ở tiền sảnh và ngã quỵ xuống mép hiên nhà đá xám. Mụ được đưa đến bệnh viện và bác sỹ xác định mụ bị chấn thương sọ não. Mụ nằm đó, thở leo pheo cùng với băng trắng và dây rợ chằng chịt quanh người.

Thời trước, mụ bắt đầu thả diều theo gió nhờ kiếm được thằng chồng hờ làm thủy thủ tàu viễn dương chuyên giấu hàng lậu nước ngoài, vừa rồi hắn trả áo về hưu và bị mụ tống ra đường với đôi bàn tay thỏng lơ, không cầm nắm.

Thời nay, sợ mụ chết mất đi phần nhiều. Ba đứa con quý tử, một con chung và hai con riêng tranh nhau nhà, ... xe ì xèo suốt ngày đêm quên cả lo cho mụ. Hơn nữa, đám người vay nợ giờ gặp dịp tốt cố quịt ít nhiều vớt vát phần nào đã bị mụ chặt đẹp trước kia.
Mụ nằm đó mỗi mình, quặt quẹo như một chứng nhân trong căn phòng lạnh lẽo và trắng nhờ của bệnh viện Bình Dân.

Mấy ngày sau mụ chết. Một đám tang hững hờ đưa mụ tới nơi mà người đời thường gọi hoa mỹ là cõi Vĩnh Hằng, nơi trước kia mụ chưa từng hình dung ra. Lúc đó, mụ chỉ loáng thoáng hiểu được rằng dưới địa ngục trần gian thăm thẳm sâu có những cái vạc dầu to đùng, luôn sôi ùng ục và hai hàng quỷ dữ đứng nhe những cái răng nanh dài ngoẵng, dính đầy máu me khi thần chết dẫn những người như mụ bước chân qua đó.

Mụ đã ra đi trong tư thế bần cùng. Bị bịt mắt, chân tay cột chặt, cắt hết cúc áo, miệng cắn móng, thân người bó tròn thẳng đuột trong mấy lần vải liệm trắng phau và không một xu dính túi mang theo làm kỷ vật.

25.05.2014





30 nhận xét:

  1. Mụ Tám tem mụ Bảy cái coi nè.

    Trả lờiXóa
  2. định nhát em đó à ? Em là em chiên diên cho vay nặng lãi đấy nhá . Mừ chỉ cho Trai Đẹp vay thoai. dụ mãi chả ai dám vay, nhờ vậy mừ hên....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái vụ cho trai đẹp vay nặng lãi tội mới to. Anh không hù đâu, cứ lo lần đi thì vừa. Dụ mà không được cũng có tội nhưng nhỏ hơn vì chưa gây hậu quả nghiêm trọng. Luật nói vậy đó.

      Xóa
  3. ...Thì đúng rồi , chết có mang theo được thứ gì đâu ?Đa phần " ra đi" trong hoàn cảnh này ai mà chẳng ở trong tư thế " bần cùng". Bởi thế sống sao cho khỏi phải hối tiếc ! Nhân vật Mụ Bảy trong bài nì của anh đanh đá , chan chát chanh chua quá nhễ ? Em chỉ théc méc một điều : Mụ làm nghề này lắm tiền , hỏng biết lúc sống Mụ có biết tiêu xài hay không ? Hay là chết vì thiếu và thèm ..kakaka

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ có mấy năm mà mụ có nhà ba tầng mặt tiền đường lớn, có đất to, đất bé khắp nơi, có xe hơi, máy điều hòa không khí chạy phà phà suốt ngày đêm. Sống giữa Sài Gòn nóng bức mà nhà mụ lúc nào cũng mát lạnh như trên vùng Dalat cao xanh.
      Vậy thì còn théc méc gì nữa em. Cứ thấy con người đeo đầy vàng là biết sướng rồi.
      Biết rằng ai chết cũng nghèo, nhưng kẻ giàu mà chết nghèo thì phí quá

      Xóa
    2. Phí cái con khỉ ! lúc sống hưởng thụ ròi,có gì phải hối tiếc ? Còn cái vụ đeo đầy vàng là phải xem lại nha , thời buổi này vàng thau lẫn lộn, biết đâu mà lần , đôi khi đừng vì nhìn vào đó mà tin.....
      Còn về cái nghề của Mụ suy cho cùng cũng là hợp quy luật bởi không có nghề hèn mà chỉ có người hèn mà thoai !Em chỉ thấy kì lạ ở Mụ này là " dám làm mà chả dám chịu" chùa phật nào dám chở che cho Mụ ? Híc ..rõ ghét !

      Xóa
    3. Chẳng qua là anh kể lại câu chuyện mụ Bảy chứ thêm gì đâu mà hình như có người kêu quá. Hic. Tự nhiên bị ghét.Rõ khổ!

      Xóa
    4. Đằng nào thì cũng khổ rùi thêm tý nữa có sao đâu ? Chỉ bất bình một lẽ đâu phải Mụ nào cho vay nặng lãi cũng the thé sắc lẻm .......Anh chưa đi hết các ngõ ngách rồi , có những Mụ giọng cứ như chim hót đấy , nhưng thiếu một đồng của Mụ thì làm giề thấy đường zìa với Ba Mẹ ....hehehe .Rõ đáng !

      Xóa
    5. Ừ, thì anh chỉ nói mụ Bảy thôi, người khác anh đâu có nói gì, nói về một người đâu có nói về nhiều người. Hihi...vì họ dễ thương mà em gái.
      Sáng cafe em há.

      Xóa
  4. Thế là mụ Bảy hy sinh rồi, về với cát bụi mụ lại đi vay nặng lãi của người khác, cái vòng luẩn quẩn ấy mà, chắc mụ sẽ thấy và ngẫm ra nhiều điều

    Chúc anh tuần mới gặt hái nhiều thành công nhé ! (~_~)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khi xuống dưới âm phủ mới thấy BD ơi. Nhưng bây giờ làm sao biết được nên cứ liều thôi.

      Xóa
  5. Thăm anh
    tham thì thâm, hy sinh không có nhang đèn, chiếu áo quan ...
    kể cũng thương...
    chúc anh tuần mới vui khỏe và HP ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh nói là nói vui vậy thôi, chứ ai chết mà hỏng thương. Nếu nhìn về khía cạnh khác thì Bảy cũng làm chuyện phúc đó chứ, nếu không có mụ thì chắc gì người khác đã dám cho mượn.
      Cám ơn Niềm Tin ghé thăm.

      Xóa
  6. xin lỗi bạn mình không hành nghề cho vay nặng lại nên kh bình luận gì, chỉ góp ý nhỏ tại sao dòng đầu tiên, câu đầu tiên mất chữ Mụ, (hay là muốn bắt chước Tố Hữu trong bài thơ Người con gái Việt Nam
    (Tặng chị Trần Thị Lý anh dũng)

    Em là ai ? Cô gái hay nàng tiên
    Em có tuổi hay không có tuổi
    Mái tóc em đây, hay là mây là suối
    Đôi mắt em nhìn hay chớp lửa đêm giông
    Thịt da em hay là sắt là đồng ?
    từ Người -> Chị -> Em -> Cô - > Nàng Tiên trong vòng một lóng tay, táo bạo và ... thôi nỏ nói đâu, chỉ muốn so sánh đôi chút với bạn tự nhiên đang ở tư thế Mụ cái nhảy xuống Bảy ... thứ nữa tại sao Trời Phật có lúc phẩy ở giữa Trời, Phật có khi không phẩy, từ mãi mê hình như là dấu hỏi ... thế thôi, mình phải về đóng nốt khoản tiền hụi chết cho cô Ba bên xóm Cũi nữa, chào ... chồng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À, chữ Mụ bị mất là do khi copy không để ý bị lọt ra ngoài chứ không dám khinh xuất mà bắt chước Tố Hữu đâu.
      È, còn vụ Trời Phật ở trên là do mới cầu xin Trời Phật không phân biệt được rạch ròi nên để dính chùm, còn phía dưới là do ý thức được Trời và Phật khác nhau nên tách rời ra một chút.
      ...từ mãi mê hình như là dấu hỏi ... cái nầy nỏ hiểu!
      Mới tập tò viết văn mà bạn bắt bẻ nhiều quá làm sao tui viết được hả người.

      Xóa
    2. Giờ mới thấy và hiểu chữ mê mải, cám ơn Diễm nhé.

      Xóa
    3. Ý chồng chê tui già, tui xưa rồi nên mới kêu tui bằng Diễm chứ gì. Phải rồi năm tháng nó vặt hết nết xuân thì nơi tui nên chi người mới phụ phàng. Huhuhu!

      Xóa
    4. Đâu mà già, mới có mấy chục xuân vàng chứ đâu mà 50 mùa lá rụng. Diễm là cái tên anh thương nên anh dùng để gọi cho yêu. Đừng khóc nữa quỉ à.

      Xóa
  7. Ở bên nhà Chị Ngựa đọc tiêu đề, cứ ngỡ là chuyện đùa! Hoá ra không phải vậy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ý chị, không phải vậy nhưng vậy. NT thì, vậy nhưng không phải vậy.
      Cám ơn Chị Ngựa đã qua đọc Mụ Bảy.

      Xóa
  8. Chết mà còn nhiều tiền của bỏ lại thế thì chết cũng không nhắm mắt được đó anh Thu Nguyễn ơi. Hì hì... Nghe anh dọa mà sợ luôn, chắc em không dám làm giàu đâu ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh chỉ dọa anh cho anh hiền í mà, chứ lạng quạng anh sẽ mắc tội nhiều. Anh cũng tiếc nữa chứ chi ai, anh thích tiền lắm mà.

      Xóa
  9. Trả lời
    1. Yêu quá thì nói mịa đê ..bày đẹt nói ghét ....Tây mới hiểu nổi người thường như em sao hiểu nổi ...quỷ sứ !!! kakaka

      Xóa
    2. Mộc cũng ghét kìa, sợ chưa.

      Xóa
    3. Cước với Diễm diễn hay quá đê.

      Xóa
    4. Hôm nay chuyển đề tài rồi đó Diễm, qua uống cafe và nghía cái đi nào.

      Xóa
  10. dổi tựa hả trời ? tưởng có mụ mới xuất hiện ai dè... mừng hụt nè

    Trả lờiXóa