Tặng mừng Mười Tám Tháng Giêng
Ngày khởi đầu mùa xuân năm ấy
Em cho anh một đóa hồng và con một cuộc đời
Đã bao mùa xưa qua
Luôn có tháng giêng, ngày mười tám
Như một lẽ tự nhiên hiển hiện
Nụ hàm hương chực nở môi cười
Dòng đời có trăm ngàn vạn lối
Mười Tám Tháng Giêng vẫn trọn con đường
Xin nợ ngàn lời những lần lầm lỗi
Hoa thời gian thắm đỏ nhánh vô thường
Anh rất sợ mùa đông
Đem giá lạnh làm mùa xuân em hờn tủi
Cuối cùng chiều còn bận lòng bối rối
Hỏi én về nhiều không!
Cám ơn bao ngày nắng hanh nồng
Và bầu trời đêm vô vàn vì sao sáng
Mười Tám Tháng Giêng mặt trăng đi tìm lãng mạn
Nghiêng soi tình mình lung linh