Danh sách Blog của Tôi

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Yêu Em Thật Thà


Trời lập đông phía anh
Bên em còn hạ trắng
Sóng đôi bờ vắng lặng
Gió lùa về căm căm

Từ nơi lạ xa xăm
Đâu biết anh vẫn thế
Cũng những ngày dâu bể
Bạc đầu rêu cô liêu 

Lòng trong xanh như chiều
Nhớ cồn cào háo nức
Tình yêu em rạo rực
Nồng nàn lời trang thơ

Cuối sóng biển là bờ
Đầu này đồng xanh cỏ
Xuân theo cùng con gió
Reo hát làn môi ngon

Trong con tim mãi còn
Một niềm tin yêu dấu
Cuộc đời này có dẫu...
Anh yêu em thật thà!

20.12.2016





Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Mùa Đông Của Anh


Giờ thì đâu nói về thu nữa
Em gom lá vàng đổ hết ra sân
Em phơi khô lời thu, em phơi khô sắc thu
Em đốt luôn cả tình thu chắt chiu của anh gửi tặng

Tay nâng niu kéo mơ về giữa nắng
Treo lơ lửng, treo hững hờ, treo vuột tuột lên vai
Em ném mùa đông đi qua cánh đồng tôi hoang hoải
Có chút mặn, có chút đắng, có chút bồi hồi xa xôi

Anh để mùa đông lặng im ngồi
Một mình ôm cái lạnh tái tê, căm căm buốt giá
Nét mặt tươi vui chuyển màu qua mùa hắt hiu đến lạ
Đỏ tái, nhợt nhờ, xám xịt níu đời sang

Tự nhận về mình nửa mùa đông hoang mang
Nửa mùa đông nhiều gió lay lẩy bẩy
Anh lục tìm những tờ thư cũ xếp con tàu giấy
Chở câu chuyện ngàn năm về trả lại trinh nguyên

Thu thì buồn và đông chẳng hề có chút duyên
Nên tàn than nhỏ trong cô liêu chẳng thể hừng hực nóng
Anh cố nuôi. Ôi! Chỉ là những điều viễn vông ước vọng
Vì đông có bao giờ là xuân đâu!

Nỗi nhớ nào giữa đêm cũng rất sâu
Sầu đâu trụi lá gắng đâm những chùm hoa tím muốt
Ngửa bàn tay thô kéo tình về trơn tuột
Giấc mơ nhào... Và anh chỉ còn anh

Anh chỉ còn anh
Anh không trở lại thuở xưa
Anh không còn những chiều ngập đầy hoa nắng
Anh, mỗi anh...
...Và chỉ có anh thôi... Cùng mùa đông của anh...!

07.10.2012 






Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Vạt Nắng Hoàng Hôn


Đêm trăn trở hoang du miền tâm tưởng
Tìm lại mình trong bóng dáng chiều phai
Một tấm thân vẽ biết mấy hình hài
Ngôi sao lẻ bầu trời tôi thất lạc

Đóa trắng trong nồng hương thơm ngào ngạt
Tự ngày nào hóa kiếp kẻ ngu ngơ
Vụt lớn lên trong bể khổ dại khờ
Tay quang gánh bên đời vai nặng trĩu

Gom góp niềm vui, vinh hiển chắt chiu
Thân cò lã tung chân quẫy đạp
Con thuyền nhỏ lao đao bão táp
Tìm chốn về cuối tối ngẩn ngơ

Thân phận là đê, một bờ vai rộng
Gánh nặng cuộc đời thao thức sóng miền xa
Trên lối mòn vạn dặm người qua
Ta lần mò từng bước đi chập chững

Gót chân trần, cỏ mềm che gai cứng
Khuôn mặt gầy nhấn nhá tuổi mù sương
Người cho ta kiếp vô thường
Lưng bờ đá gập ghềnh con sóng vỗ

Trên ngọn gió lao xao, hỉ, nộ
Hoàng hôn về, vạt nắng có còn vương...!

08.12.2010 

 








Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Mưa Tháng Mười


Dúi bóng mình vào trong bóng của đêm
Để có chút bình yên thật lắng
Ngày mai em đi tôi quay về thầm lặng
Vá lại lỡ làng cho gót men theo

Trở về mở tung cánh cửa mùa sau
Nép mình bên nhau ôm cong tròn giấc ngủ
Giữa cơn say men ta như loài hoang thú
Hung hăng, hục hặc, gầm gừ

Trời tháng mười đâu còn giữa tháng tư
Mà nắng vàng rơm dọi nghiêng khung cửa sổ
Cơn mưa ướt dầm nhũn mềm cung đại lộ
Ướt dầm mây trong đáy mắt phố xanh

Mưa tháng mười không ngăn nỗi được anh
Không ngăn nỗi con tim muốn phá tung lồng ngực
Có một điều từ mơ hồ đang hiện ra rất thực
Tháng mười không quật ngã anh yêu

Em như con mèo nhỏ được cưng nựng, nuông chìu
Vênh vênh, cào cào, vuốt vào trái tim đang cháy
Vuốt vào chiếc bóng của người đàn ông đang đi như chạy
Qua cơn mơ chợt tỉnh giữa chừng

Mưa tháng mười nặng hạt dửng dưng
Quất vào lương tâm anh những hạt thủy tinh màu trắng
Quấn vào tâm can em những sợi tơ im, phẳng lặng
Trói, gập dỗi hờn thành hạnh phúc long lanh
......
Tay ngoan đan ngón lành
Mộng uyên bừng tỉnh giấc
Nụ hôn dường đã thật
Môi mắt người yêu thương