Đêm trăn trở hoang du miền tâm tưởng
Tìm lại mình trong bóng dáng chiều phai
Một tấm thân vẽ biết mấy hình hài
Ngôi sao lẻ bầu trời tôi thất lạc
Đóa trắng trong nồng hương thơm ngào ngạt
Tự ngày nào hóa kiếp kẻ ngu ngơ
Vụt lớn lên trong bể khổ dại khờ
Tay quang gánh bên đời vai nặng trĩu
Gom góp niềm vui, vinh hiển chắt chiu
Thân cò lã tung chân quẫy đạp
Con thuyền nhỏ lao đao bão táp
Tìm chốn về cuối tối ngẩn ngơ
Thân phận là đê, một bờ vai rộng
Gánh nặng cuộc đời thao thức sóng miền xa
Trên lối mòn vạn dặm người qua
Ta lần mò từng bước đi chập chững
Gót chân trần, cỏ mềm che gai cứng
Khuôn mặt gầy nhấn nhá tuổi mù sương
Người cho ta kiếp vô thường
Lưng bờ đá gập ghềnh con sóng vỗ
Trên ngọn gió lao xao, hỉ, nộ
Hoàng hôn về, vạt nắng có còn vương...!
08.12.2010