Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Đồng Xanh


Ngày xưa con thơ dại 
Mẹ hứng dường như hoa
Cha nâng niu búp lá
Hồng ân cho cả nhà 

Bây giờ thành cô trẻ
Với mẹ là cục cưng
Với cha là ngọc quý
Nhà mình khấp khởi mừng 

Cha mẹ cùng góp sức
Nuôi dạy con nên người
Nhựa tràn đầy lồng ngực
Bầu trời cao chim bay 

Mai sau con khôn lớn
Vẫn như tự thuở nào
Trong thẳm sâu bố mẹ
Thầm thì lời tim xao 

Con đi về phía trước
Cha mẹ đỗ bóng sau
Không sợ chi mất được
Đồng xanh cây đậm màu 

Đường con đi vô tận
Lối trở về thênh thang
Hoa nở đầy trước cửa
Đón chờ con thẳng hàng 

Cuộc đời bao dâu bể
Cuộc sống rộng vô biên
Cha mẹ luôn: Vẫn thế
Thương yêu con thảo hiền

01.03.2012
                       

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Tiễn Biệt Nửa Riêng


Bên kia sóng biển vỗ về mật ngọt
Bên này đời trăng ru nửa riêng tôi
Nửa riêng tôi giờ xuân đã phai phôi
Thế chấp hết cuộc tình tạm bợ

Đường chung bước chia đôi lần dang dỡ
Bài thơ yêu ghép chệch mất một vần
Người đảo điên ta lòng dạ trắng ngần
Giữa muôn chữ mỗi từ - em - thuốc đắng

Nhìn bầu trời bình yên đêm phẳng lặng
Ngôi sao nào cho thêm lửa đam mê
Cuối chiều nay lá khép chặt lời thề
Hoàng hôm tím xanh xao tim một thủa

Từ giã xưa trở về làm góa bụa
Căn phòng im cùng một trái tim vàng
Ngày thu mộng thắp nến thẳng hai hàng
Tiễn biệt nhé nửa riêng mình đã mất

Tiễn biệt nhé nửa riêng tình không thật…

06.09.2012 




Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Có Một Ngày Như Thế


Sẽ có một ngày ta hiểu nhau hơn
Khi cái nhìn thẳm sâu ánh mắt
Những mảng tâm hồn nhỏ nhoi, vụn vặt
Bỗng cựa mình thức giấc lung linh

Sẽ có một ngày ta soi vào trái tim
Vẫn nơi ấy hiện nguyên hình bóng
Từ miền xa xưa ước vọng
Thủy chung màu tím năm nào

Sẽ có một chiều bất chợt thấy nhau
Trên bến bờ xưa không còn sương khói
Nắng dịu dàng, cánh chim nhừ mỏi
Nhành yêu đương cuốn cọng hương chờ
........
Có thể nào không là cơn mơ
Đêm thao thức cho tình lót ổ
Ngọn đèn vàng hắt hiu cuối phố
Cũng dậy màu rực rỡ vây quanh

Xin một lần ước vọng lên xanh
Tươi mắt lá lời thương, lời nhớ
Giọt nhựa trong ươm nồng hơi thở
Cánh đồng đời thơm trái oằn tay

25.11.2010
 
 

        

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

Lời Buồn Khuất Xa


Ngày về thăm mẹ cũng là ngày giỗ cha
Hai mươi sáu năm trước mẹ thành côi cút
Và chín mươi năm qua mẹ lẫn thẫn vì con
Trong tim mẹ có lời biển rì rào, con biết!

Ngày rời xa quê, mẹ ngồi ôm riết
Con cháu vào lòng. Tụi bay đi!
Thường nhật mẹ nói nhiều nhưng hôm ấy chẳng nói gì
Chỉ hai ngấn lệ nối liền trên má

Nơi phương Nam những ngày dài chắp vá
Tấm lòng mình lành lặn với tình quê
Mỗi tháng 5 chân lạc bước quay về
Hương khói thơm quấn lòng vòng bay mãi

Bàn tay mẹ gầy nhom, cong chiếc hái
Chẳng cắt gì, chỉ cắt đời mình vun đắp đời con
Tự đầu nguồn hàng tỷ hạt son
Đỏ cả lòng con theo chiều dài máu chảy

Giờ thành người già nên con hiểu tận tường thấu đáy
Nơi môi mẹ nẻ sâu đang giấu nhẹm nỗi chờ
Trên ba vạn hai ngàn ngày xanh, vàng... Đau đáu
Như một lời buồn khuất xa

15.04.2012
                       

  
        

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Yêu Và Mơ


Hồi còn tuổi học trò hình như ai ai cũng coi mùa hạ là mùa thân thương nhưng thường buồn vô kể. Khi sân trường bắt đầu lúp búp nở những chùm hoa đỏ đầu tiên và giấu kín đâu đấy trong những tán lá, thân cây, vỏ sần ... rền vang tiếng ve sầu nỉ non hát bài ca tuổi hồng muôn thuở. Những tiết học cuối cùng đầy lơ đãng, rồi lưu bút, rồi chia xa. Có khi chỉ qua vài ba tháng, có khi là xa lắm.


Lớn lên tí nữa những người trẻ bước vào tuổi trưởng thành, rồi bắt đầu có những mối tình đẹp đẽ cất giữ vào tim. Bao chàng trai, cô gái ngây ngô ngày nào giờ đằm thắm hơn, bận bịu hơn cho những thứ không là đâu đâu trước đó. Mùa hạ bắt đầu không còn ý nghĩa mấy trong suy nghĩ, phượng nở rồi phượng tàn như một qui luật muôn thuở của tự nhiên.


Mây trắng, nắng hồng, lá vàng, trời xanh, biển biếc, những giọt sương ban sớm, những dịu ngọt mênh mang... Lại là những nguyên liệu, chất xúc tác mới đem đến rạo rực, lay hoay, lung linh đắp bồi cho tình yêu đầu đời non trẻ, hăng say chưa từng được nếm trải bao giờ. 

Mùa thu hội tụ bao điều lạ lẫm, gây men, dồn đẩy và tạo đà cho ước vọng xanh. Những con người tuổi yêu say sưa vẫy vùng trong miên man tình ái, ngại ngùng nhưng ngây ngất, bàng bạc nhưng thân thương, mong manh nhưng đắm đuối...


Thơ, ca, nhạc, họa vẽ lên bao khung trời hoa mộng, thần tiên. Càng dẫn dắt con người ta đắm chìm trong những khoảng trời riêng thật lãng mạn, kiêu sa và nông nỗi... đằm thắm và bao dung chẳng ai giống với ai.

Lãng mạn đưa đến niềm vui và tin yêu, nhưng cũng chính nó có khi lại là con đường men đến bến bờ hoang phế, tang thương mà hàng chục năm sau không thể nào phai dấu.


Thoát ly ra khỏi những viễn vông, mộng mị. Cuộc đời thực bắt đầu dằn co, cào xé thân phận mỗi con người. Ở đó bao bộn bề, lo toan cho cuộc sống, bao thăng trầm, niềm vui và nỗi buồn trộn lẫn. Vượt qua là ý chí của từng con người và hoàn cảnh cụ thể. Cuộc đời luôn là thế, biết làm sao hơn được. 

Thể xác giờ như cái giếng sâu lâu ngày bị mòn mỏi, vùi lấp, rêu phong. Tâm hồn trở nên khô cằn và nhạt nhẽo, bao hưng phấn, hoài mong thời trẻ trai lãng du đi đâu hết.


Vượt qua thân phận, vượt qua những thực tế khó khăn, những điều sâu kín bên trong cần chăm sóc như chăm sóc một vườn cây sau mùa lá rụng xác xơ. 

Yêu và Mơ chẳng khác nào ly nước mát nhiều sinh lực, lần nữa giúp tái sinh cho cái thể chất và nội tâm vốn dĩ đã bạc nhược, khô cằn trở nên long lanh hơn như đã từng long lanh trước đó.
 
Yêu và Mơ đem đến luồng gió đại dương mặn mà, mạnh mẽ thổi căng lồng ngực, giúp ta tiếp tục những bước chân cuối cùng thật hoan hỉ trên con đường sỏi đá đưa về với ngàn vạn xanh sau.

Một nùa thu nữa đến. Sắc thu mịn màng, không gian dịu lắng với một chút hồng, chút vàng, chút tím lưa thưa xa vắng. Vạn vật trở nên say đắm, trong trẻo khác thường, mênh mang và lắng đọng. Lòng người khi cao, khi thấp, loan tỏa phiêu du. Có gì hơn thế để tình mặc nhiên được Yêu và Mơ, sống vui và thắm thiết cùng thu.


Mong và vẫn luôn mong được yêu, yêu mãi cuộc đời này. Yêu em với trưa, chiều vời vợi. Yêu tôi, yêu cả tình ta. Yêu ngày trước, yêu ngày sau mặn nồng... và để được luôn là trẻ mãi, trẻ mãi, không bao giờ già trong mắt người mình thương...

08.08.2014



       


Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Góc Quê


Bao năm biền biệt xứ người
Nhớ về chốn cũ nụ cười héo hon
Đưa tay nhìn với qua non
Bóng hình nơi ấy vẫn còn trong tim 

Chiều lên rộn rã tiếng chim
Khói lam tím quyện nổi chìm như mơ
Đưa mau về với tuổi thơ
Bồng bềnh sóng vỗ thẩn thờ bước chân 

Lòng buông rũ xuống ngại ngần
Hỏi rồi lại hỏi: Đời cần nhiều chăng?
Cho dù năm tháng muộn mằn
Gửi tình theo gió đêm trăng thuở nào 
  
Bâng khuâng giữa cuộc dời trao
Đứa con xa xứ mộng nào đang xây 
  
 09.08.2010