Danh sách Blog của Tôi

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Tự Huyễn



Em lại trách ta hững hờ, nhạt thếch
Ta u sầu câm lặng đến thành băng
Ở bên kia em một mực khăng khăng
Ngồi tức tối đếm ngón tay đến rát

Ta tự huyễn hoặc mình là tên tệ bạc
Tự huyễn mình ngu ngơ
Tự huyễn mình dại khờ
Nhưng không để lòng trắng đen thay đổi

Em có thể trách nhiều điều nhưng không thể có điều phản bội
Không có điều hờn ghen
Không có điều nhỏ nhen
Tất tần tật còn lại ở ta là con người dại dột

Giống như hồi còn nhỏ học cửu chương bảy lần ba hai mốt
Bầy kiến kiếm ăn đi thẳng lối, ngay hàng
Không là chú cá lừa lọc hai mang
Ngày quẫy bên nầy, đêm quẫy bên kia... rạo rực

Thôi! Anh van em đừng có bực
Thôi! Anh van em đừng bứt rứt, hãy ngắt cành hồng cắm trở lại tim
Hòn máu nhỏ giờ đây chắc cũng đã ngủ im
Để cho hồn em đẩy khoảng không dậy bừng lên khao khát

Hãy vá lại em trái tim lỡ làm nhàu nát
Anh đắp lại nơi anh những lỗ hổng mơ hồ
Biển nổi lên những con sóng vập vồ
Xóa tan biến những rong rêu vừa bám

Anh quay về với tình yêu tháng tám
Em trở về thương lại tháng năm xưa
Mặt trời hồng đỏ rực phía mùa mưa
Ta sẽ đặt lên nụ hôn nồng vừa tắt

Nắm tay đi em! Nắm như chưa từng nắm chặt
Nắm tay đi em! Như chưa nắm lần nào
Ngước mặt nhìn bầu trời đêm nay đầy ắp những vì sao
Anh sẽ hái tặng riêng em ngôi sao Anh sáng nhất

Em!
Anh là kẻ yếu lòng
Nhưng có trái tim chân thật....
Rất thật!

08.10.2012 


Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Ngày Không Em


Từ em đi trời làm trở bấc
Luồn đầy hồn ngập khắp trong thơ
Vơ vội vào lòng bao nỗi nhớ
Tràn cả trong mơ sóng dập dềnh

Vuốt mặt tìm trong vùng môi, má
Tự thuở xa xăm đến một ngày
Nơi đâu còn đọng từng say đắm
Đốt lửa ươm hương kỷ niệm này

Bao chờ, bao đợi, bao se thắt
Ngút ngái miền xưa tím mắt sầu
Dang tay ôm lấy tình tha thiết
Nặng khối mơ đời, em ở đâu?

Trở về mong ngóng chồi xanh lá
Ngỡ dáng em về cuối đường bay
Nẻo trần vạn dặm bàn chân khó
Cầm chút nắng gầy rơi mắt cay

Em có biết chiều nay anh đợi
Vàng nỗi buồn, xám phố đèn lên
Yêu thương chi cho tim quay quắt
Sài Gòn khát khao... Có một người! 

05.09.2010 
             
                 


Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

MH17 Và 298 Linh Hồn


Thắt gan ruột tin máy bay bị bắn
Trên cao vời mười ngàn mét trời xanh
Mảnh tàu vỡ, xác người rơi lã chã
Hướng dương vàng nhuộm màu máu đỏ tươi

Họ là ai? Đôi tình nhân vừa cưới
Là chuyên gia chống bệnh aids lão thành
Bà mẹ trẻ, sơ sinh và em nhỏ
Bước vào đời tức tưởi bỏ ra đi

Không làm chiến binh sao thành tốt thí
Những công dân lương thiện đến tuyệt vời
Trong phút chốc đã hóa thành thiên cổ
Dứt cuộc vui tên lửa vút truy tìm

Nơi gục ngã dấu ghi chùm vải trắng
Bàn tay đen lục lọi khắp thân nằm
Cướp chiến phẩm còn gùi trong túi, bóp
Lương tâm hồng hóa thú có là bao

Đống tử thi rã trong lần bao nhựa
Trở thành điều mặc cả kẻ vô lương
Tình đồng loại vinh danh niềm thù hận
Thế giới đau, hàng tỉ trái tim hờn

Lương tri hỡi những cái đầu gầm xuống
Phát lệnh đi khắc nghiệt một lời nguyền
Sao hiểu được trong phận đời xé nát
Gấu bông nhồi nuôi lớn tuổi thần tiên

Cho xin gửi lời trái tim rỉ máu
Chia đau thương 298 linh hồn
MH mang hiệu danh 17
Sau chôn vùi mong lại nở thành hoa...

17.07.2014


                             

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Bài Thơ Cũ


Đọc lại chồng thơ cũ
Xưa một trời xanh lơ
Em vẫn hoài muôn thuở
Làm tình yêu ngọt ngào

Anh dại khờ lớ ngớ
Thổi hương bay qua đời


Trải nắng vàng lên phố
Quán chiều lòng đầy vơi

Ngày em đi không lại
Bài thơ tình buồn tênh
Nằm im trong góc nhỏ
Trắng bạc dòng lênh đênh

Nay tìm về thương nhớ
Kỷ niệm ngày chung đôi
Em bây giờ vẫn đó
Nhưng xôi xa thật rồi

02.08.2012





Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Ngàn Sau


nắng nung đổ tràn
con đường dài cong lên, run bần bật
chân bước đi trong gió, chênh vênh, cô độc
sợi tóc vướng trên chóp mũ
không nói lời từ ly

em đến, như con chim vành khuyên hót lời tình ái
êm đềm xa đưa vọng lại
từ bụi mận gai, xương xẩu, quắt queo, méo mó hình hài
lồng ngực lép bao năm đập cánh mở toang
nghèo nàn, hỗn loạn ,
soi dấu tìm nhau trong màu lá úa

chiều xuống sầm sập, mây ngàn giăng giăng
cơn mưa hoang nhồi vào lòng đất cằn khô, hiu quạnh
những hạt mưa khỏa thân tròn lẳn,
còn in hằn những nụ hôn mơ và đậm mùi chiếu chăn nồng ấm
anh bồi hồi xúc động, lặng yên nghe gió kể nỗi buồn cho môi em đỏ, cho bờ mi thêm dài vống lên cong cớn
mở quặt màn đêm

anh cố gắng bằng bàn tay to đầy, trần tục
lật ngửa mệt nhoài
nén tròn hư ảo
cầm tay vuốt vào lòng nhau, rào rạt những cơn mơ

choàng anh vào em truyền nguồn sinh lực
ta đưa vào cõi yên bình
cùng những mùi hương sực nức
ngọt êm

đối diện tình yêu
hòa quyện vào nhau, thân vo tròn hạnh phúc
lá rách lại lành
đêm màu xanh, bùng lên ngọn lửa
Ngàn Sau.

22.09.2010 


Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Vết Cứa


Tôi viết một entry
Bài thơ nghĩa tình cha con sâu nặng
Tình cờ đọc và với em là lời mặn đắng
Cắt vào lòng nhiều vết cứa sâu

Em gửi tôi liên tiếp những nguyện cầu
Như tình cảm riêng tư thầm kín
Rằng em có tuổi thơ không chu chỉn
Gia đình nát tan từ lúc cỏ non xanh

Em lớn lên nhờ cơm áo mong manh
Của người đời: Lắt lay, ngặt nghèo, tất bật
Trong khi cha mang gia tài cùng người đàn bà khác
Sống an lành giàu sang

Tôi cố hiểu hết lời em với nỗi bàng hoàng
Trong lầy lội em đứng lên bằng đôi chân và niềm tin tuổi trẻ
Cắn chặt răng chưa một lần bật hé
Bao nhiêu đau xót tan lìa

Tôi cố gắng cùng em hoà giải, sẻ chia
Mong vá víu một bóng hình đổ nát
Mà xưa cha đã từng đánh sạt
Có còn lại chăng là những vết thương!

Thời gian trôi cùng quên nhớ đời thường
Vẫn đọng lại trong tim nỗi buồn âm ỉ
Các câu từ như bao lời năn nỉ
Xin hãy thương yêu con! Giữ tình yêu trong con!

05.10.2011


      


Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Đời Cũng Cần Thế Thôi!


Mình có thằng bạn thân. Vừa rồi hắn dắt vợ vào Sài Gòn tổ chức đám cưới cho đứa con trai. Hắn mời mình đến dự. Sau gần 20 năm, giờ hội ngộ thấy hắn khác xa trước rất nhiều.

Nhìn mái tóc cháo cò bay lơ phơ, lất phất. Mình gạn:
- Dạo nầy chú " xuống " lắm hả?
Là thằng ranh mãnh có số má, nên vừa nghe mình hỏi, hắn liếc nhanh về phía vợ rồi quay lại lém lỉnh đốp ngay hai câu lục bát dẻo thơm:
- Chẳng gì còn mãi thế gian, phai phôi thu hết đông tàn cuộc chơi!
...
Ngày xưa mình và hắn cùng mài rách đũng quần ở trường cấp 3, rồi leo lên cao đẳng. Học cùng lớp, trọ cùng nhà, ăn cùng mâm, ngủ cùng chiếu, nên mình hiểu thế nào là " tàn cuộc chơi " của hắn.

Thật tình, nó là thằng chẳng mấy đẹp trai, nhưng chải chuốt thì lên đời khá bảnh. Hắn mê gái hơn mê hát bộ ( quê mình là cái nôi hát bộ mà ). Ngày còn đi học hắn mê nhiều em, mà đã mê em nào là say như điếu đổ em đó.

Phía trong căn nhà trọ khi học trường sư phạm có một em dáng dấp thùy mị, trắng trẻo, gương mặt sáng trưng, mắt bồ câu đen nhánh trong veo, con nhà gia giáo, tiểu thư ra phết. Mình thấy cũng nghiện liêu xiêu, huống hồ chi hắn.

Em học cuối cấp 3, trường gần nhà nên thường đi bộ đến lớp. Mỗi lần thấy em đi học từ đằng xa là hắn tìm cách đuổi khéo mình đi nơi khác như nhờ quét giùm hắn cái nhà, nấu giùm cơm, hay một việc vặt nào đó vừa chợt nghĩ ra. Còn hắn thì mặt mày hớn hở, xông xáo, lăn tăn phía trước ngõ tìm cơ hội gạ chuyện với em cho bằng được. Hắn coi hắn thể như là người duy nhất có trên trái đất nầy. Nhìn điệu bộ của hắn mà phát bực.

Chỉ một thời gian ngắn hắn đã làm chủ được em. Tối thứ bảy hàng tuần hắn thường mời em đi ăn kem, uống nước ở quán sân vườn ngoài lộ đất đỏ... để hắn dễ bề hàn huyên, tâm sự. Mỗi lần như vậy hắn phải dìu mình theo, vì em nhất quyết không chịu đi một mình với hắn. Mình trở thành ông già Noel chăm sóc hắn và cho hắn điều hắn muốn.

Sau khi làm phụ bạn cho hắn đến quán và qua quýt cho xong ly nước là mình tìm cớ nầy, cớ kia để chuồn và nhường phần chính yếu lại cho hắn đạo diễn, kiêm luôn diễn xuất. Nhìn vào mắt hắn long lanh sự biết ơn trào lên đọng giọt.

Hai năm sư phạm, hắn năng viết thư về cho mẹ. Cái câu mà hắn không bao giờ quên là: Dạo nầy con học căng lắm mẹ à. Con thương mẹ ghê. Mẹ vất vả cho con đủ thứ. Con rất nhớ mẹ. Sắp tới lớp con đi lao động công ích giúp dân cả tháng, mua tài liệu học tập v.v.. và v.v... Mẹ gửi cho con thêm ít nhé! ( hắn không bao giờ dùng chữ " tiền " với mẹ, nhưng mẹ hắn luôn hiểu thằng con mình muốn gì )

Mẹ hắn ở quê đọc thư mà lòng nở hoa: Thằng nhỏ mà ngoan, giỏi thật, cố gắng học nhé, mẹ yêu con... và thế là tiền theo xe đò đến tay hắn ngay ngày hôm sau

Hắn tập tành làm thi sỹ. Nhiều đêm thức suốt nghiền ngẫm thơ Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Xuân Quỳnh, Hàn Mặc Tử... và làm ra những tác phẩm mang đặc trưng riêng của hắn. Thỉnh thoảng mình ghé mắt đọc cọp. Thơ hắn sến như lời bài hát, ướt như con sên và quằn quại như giun phải lửa.

Sau vài năm ấy mẹ hắn gầy xộp đi một ít, hắn còm nhom mấy lần, mình và bạn gái của hắn thì được mùa béo ngậy. Em bây giờ núng na núng nính với bộ ngực căng tròn nhìn nhức mắt.

Hắn lọ mọ, nắn nót chép vào hai quyển sổ tay tuyệt đẹp vừa tìm mua ở hiệu sách những bài thơ tình bất hủ của hắn. Một cái đóng hộp, thắt nơ cẩn thận, đợi đêm Giáng Sinh dưới tiếng chuông nhà thờ ngân, hắn ân cần trao tận tay em với niềm sung sướng vô biên. Ngày ấy có lẽ là ngày tươi đẹp và hạnh phúc nhất đời hắn. 

Hắn ưu ái cho mình đọc tập còn lại mà hắn gọi là " Nhật ký tình yêu đầu đời ". Mình đọc thơ hắn chỉ trong một đêm nhưng trằn trọc theo hắn hết cả tuần. Hóa ra hắn viết thơ giỏi hơn mình nghĩ, không ngờ hắn có tâm hồn điệu đàng và dịu ngọt, lãng mạn và mênh mang đến thế. Thảo nào bọn con gái mê hắn tít mắt cũng phải. Mình thầm ghen và thán phục hắn sát gót!

Ngày nhận kết quả tốt nghiệp lại là ngày buồn tái tê. Chỉ còn đúng 0,25 điểm nữa là hắn rơi tõm xuống tận đáy bùn. Hắn cũng vừa nhận được hung tin, em sắp lên xe bông lấy chồng - chồng em một viên chức trẻ tiềm năng của thị xã . Quả là một đòn trí mạng, họa vô đơn chí!

Đất dưới chân hắn như tụt xuống, nhão nhoẹt ra. Tay hắn run run lật tập thơ tìm " Bài thơ tình cuối " nhân một đêm giận em mà hắn đã viết được, như một linh ứng cho cuộc tình của hắn bây giờ. Hắn đọc lâm râm, mắt tối sầm ngao ngán, cúi mặt ăn năn. Ngay sau đó, hắn lừ đừ ngước nhìn mình với cái thần sắc ủ dột, như tên tội đồ đang tự trừng phạt mình trước mẹ hắn vậy. Mình thương hắn đến mủi lòng.

Vĩnh biệt " Hai năm tình lận đận ", hắn nách gói về quê. Năm năm đầu đi dạy học, hắn cũng có tới mấy em nữa. Đến ngày lấy vợ, vợ hắn hình như cũng chưa phải là em cuối cùng trong mùa yêu đương trai trẻ của hắn thì phải. Không biết khả năng làm bàn, ghi điểm của hắn hiệu quả tới đâu mà hắn sốt sắng và háo hức tới cùng cực. Mấy thằng đồng hương trang lứa nhìn hắn như nhìn một ông tướng tài ba, thèm rỏ dãi!

Yêu nhiều thì tóc bạc nhanh! Tóc bạc thì đàn bà xa lánh! Có người nói vậy đấy. Quê mình giờ đồi nương người dân lập vườn hết nên không còn hà thủ ô hoang cho hắn uống. Hắn muốn ra tiệm thanh nữ nhuộm thì bị vợ mím môi, trợn mắt lo hắn tung tăn té ngã vào vườn hoa nhan sắc. Hắn đành thúc thủ nghe lời răn dạy của mấy tay bạn có cùng nỗi khốn. Hắn tìm mua và ngâm rượu Bàu Đá chính hiệu lộn tùng phèo các thứ tầm phào như cá ngựa, mật nhân chặt cục... Minh Mạng thang một bình thủy tinh to tổ chảng, đặt ngay trong phòng ngủ phía đầu giường hắn nằm (một thằng bạn dự cưới hôm đó tỉ tê lén kể)

Lúc cuối tiệc nắm tay mình lắc lắc, lay lay thân thiện như thời còn cắp sách ." - Đời chỉ thế mà thôi! ". Hắn phán, kèm theo nụ cười thật tươi, rạng rỡ, nhe hàm răng màu giấy ố, khênh khểnh rất đểu nhưng có duyên và đầy mãn nguyện. 

Chia tay hắn, bước chân ra sảnh, trong đầu cứ lân lân một niềm vui khôn tả: Đời cũng cần thế thôi!


20.10.2012


Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014

Sau Mùa Lá Rụng


Anh trở về sau những tháng lìa xa
Tường tím loang, mái hiên buồn xơ xác
Lưới nhện giăng tìm muỗi vo ve lạc
Em không anh chao chát góc thu gầy

Anh trở về sau mùa rụng lá bay
Cây ngước trọc trơ mình nhìn trăng khuyết
Sầu đông nở những chùm hoa tím biếc
Rạo rực em tay níu chặt tay người

Anh trở về khế ngọt nở hoa tươi
Cau xanh trái, trầu không mơn mởn lá
Quệt vôi hồng thay cho lời đa tạ
Bờ môi khô rưng rức vết son mềm

Anh trở về đêm không còn là đêm
Ngày sáng quá vườn xưa thơm hương mới
Chim bướm say tình vui đùa sau mong đợi
Vuông sân nằm nắng hôn đá thềm rêu

Chẳng nhiều đâu mỗi anh và túp lều
Cùng hai phía tim nồng mình ghép lại
Kẻ ngoan nào không một lần lỡ dại
Lối hoa hồng xin nâng gót tình nhân

Về đi anh! Chân thôi bước ngại ngần...

28.05.2014 





Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

Em Về Chốn Cũ


Em đã về đây - nơi chốn cũ
Buổi chiều vàng êm ả cuối thu
Làn gió nhẹ thổi lùa lên tóc
Nón ngã nghiêng che thoáng mắt nhòa

Em đã về đây - con phố nhỏ
Cơn mưa buồn lạnh ướt co ro
Vòng tay ấm làm tim đập mạnh
Mối tình chờ chớm nở đơm hoa

Em về, lìa xa phương đất lạ
Không tin yêu, chỉ chút lụa là
Nơi đắng chát dâng trào nghẹn thở
Mù sương bay lạc lối trong mơ

Bao năm xa giờ em quay lại
Bóng chiều buông khuất bóng sông dài
Chim én lượn làm chao tình lặng
Nhịp đầy vơi gợn sóng lăn tăn...

01.06.2010