Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Mai Tôi Về Nơi Ấy



Mai tôi về nơi ấy
Thăm người em thuở nào
Giờ vẫn còn ở đó
Chưa sông dài bể khơi

Lục tìm trong kí ức
Nụ hôn xưa xa mờ
Giấu trong lòng nỗi nhớ
Một thời xây mộng mơ

Lạc nhau thời hoa đỏ
Biết cây còn xanh không
Bài thơ riêng viết tặng
Chiều nay đọc ngập lòng

Mai tôi về nơi ấy
Ngắm mây bay qua trời
Giữ hồn là hạt nắng
Chất chồng ngày đầy vơi

Cát lặng nghe gió hát
Biển nằm ru lòng thuyền
Sóng xô bờ rào rạt
Trong ngần lời bình yên

Thời gian nhòa son phấn
Thị trấn nhỏ ngóng chờ
Tôi cả đời lầm lỡ
Giọt buồn rơi ngẩn ngơ

Mai tôi về nơi ấy
Cầm tay em một lần
Dắt qua vùng kỷ niệm
Tìm vết nồng dấu chân

Rừng mọc lên từ đất
Em nói còn yêu tôi
Em nói còn chung thủy
Chẳng thể nào phai phôi

Mai tôi về nơi ấy
Xin em lần nầy thôi
Mang mùi hương ủ chín
Thơm hoài ngàn năm trôi

01.05.2012




Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

Đám Mây Nhỏ

 (Viết cho bé con...)

Ngày cưới mẹ gió thì thầm
Chúc gia phước lớn gieo mầm tương lai
Hôm qua gió lại rỉ tai
Khen cha có được những hai nàng Kiều

Cha là cha nên cha yêu
Dù con có phải là Kiều hay không
Ngày mai xuất giá theo chồng
Trăm năm mãi nguyện nắng hồng quẩn chân

Xa quê ngõ vắng bâng khuâng
Thềm hiên lá đợi, vuông sân hoa buồn  
Nhưng không sao cha vẫn luôn 
Mừng vui khấp khởi tiếng chuông gọi nhà

Thương con thương cả trời xa
Thương đám mây nhỏ la đà bay đi

14.04.2014





Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Chiến Thắng


Ba sống ở miền quê tính tình thật thà, rơm rạ. Mẹ người thành thị nên chải chuốt trong từng câu chữ, hành động. Cả hai dạy học cùng trường, quen nhau, yêu nhau, rồi lấy nhau...

Mỗi khi có việc lớn ba mẹ thường tranh cãi, không ai chịu thua ai. Và những khi như thế chị em tôi thường đứng về phía mẹ nên cuối cùng mẹ luôn là người chiến thắng. Con gái bênh mẹ nhất đời mà!

Ba nhiều tuổi, ngã bệnh, vào ở hẳn trong viện vài tuần, ba mẹ không còn gặp nhau nên không có cơ hội cãi nhau nữa. 

Mỗi khi chúng tôi vào thăm, ba nhìn chúng tôi với nụ cười thật hiền. Ba kể cho chúng tôi nghe những chuyện vui, chuyện buồn, chuyện trong nhà, ngoài ngõ, chuyện đúng, chuyện sai, chuyện 56 năm trước, 56 năm sau... và cả chuyện đời người. Chúng tôi lắng tai nghe và thường đồng ý với ba nhiều điều. Những lúc như thế hình như niềm vui cùng sự kiêu hãnh hiện về trong từng chớp mắt của ba.

Ngày xuất viện, mẹ đến. Ba mừng mừng, cầm tay dặn dò:
- Em cố gắng giữ gìn sức khỏe, không có tiền bạc nào mua nỗi được đâu.

Tôi thấy mẹ rất vui, không còn tranh cãi với ba, mà nhìn ba thật âu yếm, gật gật đầu và im lặng như thế thật lâu

- Đúng, đúng ba ạ! Ba cũng thế ba nhé!

Và mẹ nắm chặt tay ba cùng nhau dắt ra phía cổng. Hai mái đầu lốm đốm bạc nương nương dưới nắng chiều vàng hoe

Lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là hạnh phúc.

21.05.2014

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Quên Sao Được Mà Quên


Về qua vuông sân nắng
Bóng dài theo tháng năm
Hàng cau xanh đứng đợi
Bước chân người xa xăm

Cánh cửa kèo kẹt mở
Mẹ không ra đón mừng
Cún chõ mồm lóng ngóng
Ngoắc đuôi chào người dưng

Chị lấy chồng vấp ngã
Gió luồn qua hiên buồn
Con quen mùi phố xá
Nhà nấp dừa lá buông

Em một mình cáng đáng
Chống chèo lắm gian nan
Anh hai lần quê kiểng
Kề vai chung đôi đàng

Sương pha màu tóc rối
Lưng vòng đi ít lần
Thời gian phai nỗi nhớ
Tần ngần tay phân vân

Xa một rồi xa cả
Tiếng dế reo vang rền
Giếng nước rêu bờ đá
Quên sao được mà quên

02.04.2014