Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Màu Mắt Em

Mắt em nâu anh về xây lầu mộng
Dệt tơ lòng ôm gối cuộn chiều rơi
Màu mắt xanh in sắc vóc da trời
Trưa ngày hạ thiên thanh nền lá thắm

Nắng thu vàng mênh mang chiều thăm thẳm
Đáy trong veo nhìn thấu suốt tâm hồn
Mối tình đầu xin đặt vạn nụ hôn
Lên đôi mắt ưu tư màu tím biếc

Màu đen nhánh mở hồn thơ da diết
Cho tay còn khắc vết thuở bên nhau
Lời hẹn này cũng mãi là hẹn sau
Nơi kí ức anh tìm ra màu nhớ

Màu mắt em làm anh phải dại khờ
Giết chết trọn cả thời xuân xưa nữa
Cho xin nhé! Được một lần chọn lựa
Màu Tình Yêu làm màu mắt riêng em


01.06.2010

        




Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

Tháng Sáu Nhiều Mưa


Quay trở về nơi tháng sáu nhiều mưa
Vuốt mặt tìm em giữa bộn bề phố xá
Sân trường ngày nao giờ giận hờn, mặc cả
Nên cứ đành... Nỗi nhớ gọi tên

Những giọt nước ngà gõ từng nhịp chênh vênh
Nghiêng cả chiều lên để điệu lòng buốt tím
Bao kỉ niệm yêu bồng bềnh, ngọt lịm
Ngon ngót vành môi tự thuở chực chờ

Em bây giờ chỉ còn là kí ức thơ
Có góc quán quen thơm mùi hương quyến rũ
Tách cà phê đen, li kem trắng trộn màu thích thú
Có tiếng đùa vui rộn nắng vàng chanh

Hàng cây phượng già ngát mắt em xanh
Đôi bướm nhỏ rụt rè trong gió
Tà áo dài bay dập dìu đầu ngõ
Như nói cùng ai hò hẹn quen rồi

Chống cằm ngồi khắc lại tuổi thương tôi
Con mắt đỏ đã hết buồn năm tháng
Cuộc tình đi qua một thời lãng mạn
Giữ chặt niềm riêng... Vệt khói úa nhàu

Anh sẽ trở về cùng những hạ sau
Nơi có tháng sáu mưa nhiều và nỗi nhớ
Nơi còn vọng vang trăm lời ngực thở
Và cả xưa xa thất lạc tội tình...

24.06.2013 

 







Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

Vẫn Nhớ Một Ngày



Vẫn nhớ ngày này - Tháng Sáu xưa
Đưa em về trời nắng không mưa
Rời xa phố thị đêm màu sắc
Gần lại miền quê bát ngát dừa

Chim đứng đầu cành hót líu lo
Bước xuống thuyền loan bến đợi đò
Sông Tương gió thoảng dềnh lưng sóng
Vỗ chạm vào tim thuở hẹn hò

Nở nụ cười tươi với đồng xanh
Vẫy tay chào đón những dịu lành
Trăm năm hồng phúc từ nay có
Đọng giữa dương trần sắc long lanh

Đồng lúa, đường quanh in dấu hài
Mặt trời rực đỏ phía ban mai
Trong tim lửa cháy tình như đốt
Sóng bước cùng vui hết dặm dài

Hai Bốn ngày này thương quá thôi
Loan phụng kề bên cho đủ dôi
Trăm năm kết tóc thề nguyện ước
Một mảnh trăng vàng trôi... tiếp trôi

11.06.2013





Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

Anh Lại Làm Thơ



Đã lâu rồi anh chưa làm thơ
Để viết về em những điều muốn nói
Chiều nay bâng khuâng lòng mình chợt gọi
Anh lại viết về em - những dòng yêu chơi vơi

Em như cánh sao trời
Lóng lánh sáng trong đêm anh tĩnh lặng
Ngọn gió hát hôn miên hoài biển trắng
Vết hương trầm lần cảo giấc mơ

Anh muốn nói
Ngàn lần muốn nói
Rằng: Anh yêu em như chim yêu núi
Con tàu đi yêu sóng nước vời xa

Đã lâu rồi - anh giờ lại làm thơ
Gom nắng, gom mây, gom cả trời xanh biếc
Dệt vào tim giọt ươm vàng ánh nguyệt
Sáng long lanh bao mê khúc tuyệt vời

22.07.2011

 

             

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Chị Hằng Làm Con Nhớ



Đất Miền Trung không trồng được sầu riêng
Nên hàng năm cây sầu đông nặng lòng nở những chùm hoa buốt tím
Ễnh ương không còn dúi đầu ngủ đông im ỉm
Căng tròn kêu não nuột một khúc quê

Mỗi tháng năm con thường quay về
Thăm lại ngôi nhà mình phong rêu màu ngói đỏ
Ngồi trước sân dưới tán dừa râm mát gió
Nhớ một thời hoa lửa đã qua

Chỗ nào trong vườn cũng lấp lánh bóng cha
Hằn in dáng nghiêng nghiêng của mẹ
Nơi ấy đã đắp bồi một thời tuổi trẻ
Và chắp đôi cánh bằng con bay

Vẫn nhớ như in năm tháng ngày này
Cha ra đi về miền quá khứ
Sau lần bệnh dữ
Thương điêu tàn mẹ khóc mặt trời đen

Là đàn ông con dễ dàng quen
Không như mẹ ôm nỗi buồn suốt ngày day dứt
Quẩn quanh bên chân là con Mực
Cũng bỏ ăn nằm bẹp ốm mòn

Mồng Tám Tháng Năm đang vào kỳ trăng non
Chị Hằng lang thang qua trời làm con nhớ
Ngày cha đi, xa con, xa vợ
Thắp trọn nén hương tưởng niệm riêng lòng...

27.05.2013

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Tình Yêu Đầu Tiên



Tình anh trao em - tình yêu đầu tiên
Con tim ngân nga muôn lời êm đềm
Bên nhau vui đùa thời gian trôi êm
Ngàn chiều yêu thương lung linh muôn màu

Trong mơ anh mong em luôn gần anh
Không gì lung lay chia xa tình này
Thề nguyền chung chăn đôi chim đang say
Dâng trao cho nhau vui buồn con tim

Nồng nàn, say men môi hôn tình đầu
Không gian quanh đây - không gian thần tiên
Bầu trời cao cao vì sao hồn nhiên
Hằng nga mơ màng trăng vàng treo nghiêng

Thời gian qua mau tình em phôi phai
Chơi vơi niềm tin lời buồn hư hao
Câu yêu thương xưa ta trao ngày nào
Giờ đây xanh xao đường tơ u sầu

Lang thang mây ngàn cung đàn ly thân
Em xa ta rồi tình yêu còn đâu
Đường đời vương mang buồn đau tình đầu
Em quay lưng đi. Mình hai phương trời...

28.07.20108


                      



Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

Mùa Riêng


Sợi nắng bâng khuâng nằng nặng dỗi thầm
Khi xuân lang thang theo đông chưa tìm lại
Con đường dưới chân vẫn hút dài ra mãi
Một gã bộ hành lặng lẽ giữa phố vui

Tầng mây dưới thấp nói với tầng mây trên cao
Rằng: Em hiện hữu phía trời xanh biếc thắm
Tôi bên đời bao năm cùng niềm riêng rất thật
Không mang nghĩa nụ cười hạnh ngộ trong ta

Quanh quẩn tìm quên bên bề bộn người qua
Nhưng lẩy bẩy giữa sương mù buốt giá
Tìm hớn hở, ấm nồng như thời xưa vào hạ
Gặp lạnh lùng, nhàn nhạt mặt hồ thu

Chưa từng thích rời đi
Đâu nào yêu bão tố
Mong cuộc đời như chồi xanh nở rộ
Không hoen gỉ lòng, cũ kỷ rớt qua tay

Em cao vợi từng ngày
Tôi nhùng nhằng năm tháng
Sóng biển lô xô lên cuộc tình mãn hạn
Bờ cát nằm ngọt mặn triều theo

Có thể ngày mai trắng phận thân bèo
Nhưng nguyện sẽ không giận hờn chi nữa
Em và tôi có thêm một lần chọn lựa
Mùa của em và tôi hay mùa của chính riêng mình

06.01.2012






Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Em Là Ngọn Nến



Tôi ở nơi nào trong trái tim em 
Để mỗi sớm mai thức dậy hỏi niềm tin nơi đâu là có
Hiện tại nâu? Hay cuối chân trời siêu thực?
Chiều bận lòng đếm nỗi buồn xưa xa

Em qua cuộc đời mang theo cả giấc hoa
Thả hiền dịu vào đêm tôi - đêm bao la rất lạnh
Chờ đón cơn mơ về với bộn bề ảo ảnh
Là không, là có, có là không!

Dành trọn nhọc nhằn gắn bó với bể, sông
Cánh buồm rạt gió dã tràng làm xe cát
Biển không cạn nhưng hoài vỗ động
Xóa nhòa từng vết dấu tình thầm

Ẩn chứa trong ta đầy ắp những lỗi lầm
Từ tiền kiếp thác ghềnh khơi dòng từng đêm trắng
Núi bạc đầu yêu trăng vàng thầm lặng
Và lá cũng thù oán gió ngàn năm 

Không nghi ngờ lời yêu, nhưng run sợ dối lừa
Khi trái tim người đàn bà đang thương giãy chết
Buông xuôi tay cúi đầu mỏi mệt
Tạ từ em lạc lối mù khơi

Ngày mai này, ngày của xa vời
Với biển không tên, đá không tên, trăng không còn rực sáng
Vẫn nghĩ về em: Ngọn nến
Cuối câu thề thăm thẳm... Một người đi.

13.02.2012




















Vườn Nhà Ai


Nàng ngồi trầm ngâm bên góc bàn, thỉnh thoảng trách nhẹ mấy câu: - Sao anh lại chê em, lại dùng mấy từ chẳng sao hiểu nữa? Em biết, em không thường viết nên mới gọi là lãng đãng thôi mà!

- Ừ, thì anh xin lỗi! Sơn nói với giọng phân trần
- Đời hay buồn, anh hay buồn, nên nghĩ em đang thỏ thẻ niềm riêng. Anh ghẹo cho em vui, những mong em biết.

Hì! Tay khuấy cốc cafe uống dở, giờ chỉ còn là nước trong ngần
- Sao anh ghi ngay trên trang mạng, không khác gì béo vào má em!
- Thì, anh ngốc. Đàn ông to gan nhưng hay ngốc. Anh cứ ngỡ ghi vậy để tạo đà phản ứng và cứ thế trang nhà em sẽ vui và em cũng bớt lạnh hơn.
Không gian quán cafe nhẹ nhàng, êm dịu cùng với bản nhạc không lời Đừng Xa Em Đêm Nay, đâu đó vài tiếng khua li lách cách. Bất giác nàng đứng lên ngó quanh rồi ngồi thụp xuống, gạt mấy giọt nước đọng trên mặt bàn.
- Hạt nước nào cũng trong, cũng tròn, nhưng làm rơi nó sẽ vỡ vụn ra và bẩn đi. 

- Ý em là...? Sơn bỏ lửng. 

- Nghĩa là cái gì lỡ tan vỡ thì nó không còn giống nó nữa. Nó đã là con người khác đi một ít, có khi một nhiều và để tìm lại, Nó không thể một sớm, một chiều, là điều quá dễ. 

- Em nói về cái Nàn? 
 
Không. Nàn cố tình xé rách thứ mà cô ấy chưa chắc đã có, trẻ muốn làm người lớn, hồi nhỏ em cũng thích thế. Còn giờ già như em lại muốn quay về thời trẻ trung, son sắc. Không xé, không cào nó cũng đã rách và không, không bao giờ muốn xé nát nó ra lần nữa. 
Nàng tủm tĩm cười, nhếch hai con mắt hơi lồ lộ, cái má lúm căng và ửng hồng 

Sơn như thấu hiểu điều chi phía sau đôi mắt ấy.
- Em viết hay thật mà! Trên ấy anh muốn dùng mấy từ hơi khiêu khích để em nhận biết mình và em sẽ viết hay hơn. Anh viết dở nên muốn em viết hay hơn. 

- Anh nói: Thơ mình chồng người. Là... 

- Thì cũng giống như: Vợ mình không đẹp bằng vợ bạn...!
Nàng nghiêng nghiêng khuôn mặt tròn ngơ ngác, nhưng toát lên một vẻ thông minh, hóm hĩnh ẩn nấp phía sau
...
Bầu trời ngoài kia thật xanh, vườn nhà ai mấy tiếng sơn ca lảnh lót. Mùi hoa sứ dễ chịu bay bay... Sơn ngồi lặng thinh mà trong lòng như có sóng

30.03.2014