Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Phố Cũ Me Già



Em về rợp nắng tháng ba
Tôi đi phố cũ me già chợt reo
Tìm hương đỉnh dốc cheo leo
Dừng chân bóng đỗ cuối đèo thẳm sâu

Vạch đêm để thấy sắc màu
Gạt mù sương để có nhau cuối đường
Đừng xa, quên nhớ, quên thương
Quên ngày xanh lá nơi vườn dấu yêu

Gánh gồng hơn nửa đời chiều
Bờ xa thuyền vẫn cố liều... buồm căng

17.03.2013




Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Màu Tím Pensée


chiều xuống, nắng đổ dồn, em ra đi
bỏ lại sau lưng những ngày dài mộng mị
những đêm nồng, nóng bỏng, cuồng say không tiếc nuối

còn lại đây khoảng trời tím bên sân
của một thời để nhớ
của một thời tuổi trẻ đẹp như những bài ca
tình yêu mùa Tháng Tám

bỏ lại góc phố nhỏ thân quen
những hàng hiên rêu mốc
những mảng tường xanh xám buồn hiu cô độc
chìm đắm trong mưa

anh - chàng trai si tình mặt buồn hốc hác
dõi theo cánh chim di
chơi vơi bên những câu thơ năm xưa bạc màu, tiều tụy
vẫn còn nằm yên trong ngăn kéo cũ, ngái ngủ mơ màng

ngọn gió lùa ngoài hành lang, lang thang, phảng phất
mang màu sắc tím đìu hiu
nghiêng say ngã bóng trong chiều
hoài niệm

em ra đi
xa cách nghìn trùng
bên kia biển Thái Bình rộng lớn mông lung
huy hoàng, tráng lệ

lê thê, dài lê thê
cuộc đời anh
mong manh
đếm thời gian trôi nhanh trong nỗi sầu đỗ vỡ

em nhòa bóng trong đêm dài lạnh giá
cùng tuyết rơi và không gian xa lạ nhợt trắng màu buồn
bên cuộc tình nhỏ, phẳng, nhẵn mặt hình thuôn
không gờ bám víu

anh đứng yên nhìn xa lặng lẽ
đắm chìm vào những cơn mưa mau
hiện hữu một niềm đau
tràn ngập vô bờ

em vẫn đấy
anh vẫn đây
chiều nối qua chiều
bằng màu tím penseé, sắc màu buồn nôn nao đến nghẹn

08.09.2010








Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Miền Tây Quê Em


Một lần về thăm quê miền Tây
Bầu trời xanh rộng trắng mây bay
Nghe lời ai hát câu vọng cổ
Ngửa mặt lên say sóng sánh ngày

Em ở gần bên đâu phải xa
Đường thênh thang rộng chẳng đợi phà
Dây văng cầu nối liền hai nửa
Mấy nhịp dài là tình anh qua

Quê hương em gạo trắng nước trong
Hiền hậu yêu thương tựa tấm lòng
Rộng mở bàn tay ôm chặt lấy
Không muốn rời vì nào có mong

Lần tìm về miền Tây chung vui
Cả đêm thao thức những ngọt bùi
Được ngắm ánh vàng vầng trăng rụng
Hoa tím lục bình hờn trôi xuôi

Da em sáng hơn cánh sen đồng
Nhớ nhau chim nhạn vọng kêu trông
Hương từ bùn đất trăm năm giữ
Chở mãi về xuôi mặt nước bồng

Bao la đồng ruộng xanh màu ve
Nhà xinh thơ mộng mái thấp tè
Đàn cò xoải cánh, chim di trú
Đất lành anh đậu nhớ em nghe

Chân bước rời xa tim bồi hồi
Cuốc buồn chết lặng vì lẻ đôi
Anh không em có ngàn nỗi nhớ
Dừng lại sông ơi đừng mãi trôi

23.03.2013






Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Thà Xưa


Nóng tháng ba chó gà le lưỡi
Đánh vòng xe lên phố tìm em
Qua nhà cửa đóng then cài kỹ
Sao biết ở mô được mà tìm

Đành ghé hỏi thăm cô hàng xóm
Da trắng, lưng ong, dáng ngọc ngà
Miệng cười chúm chím, huyên thuyên, nguýt
- Chị ấy đi rồi... Lấy chồng xa!

Nghe vừa dứt trên đầu như sập
Phía dưới chân run tựa đất gầm
Tim nhồi hơn sóng dồn dập cục
Trời trong xanh, lòng hoen gỉ buồn

Lẩm bẩm mấy lời chia tay... Ấy
Em nhìn theo trợn mắt tròn xoe
Môi lum lum nhúm, tay xua đẩy
- Ủa! Không thương còn mắng mỏ... Hè!

Trên đường đông thả hồn du mộng
Lạc bước vào quán gió thuở xưa
Một bàn hai ghế chòng chành nhớ
Người gằm xuống và gỗ trừng lên

Ở nơi vui đó em có biết?
Một kẻ hư thân đếm nỗi sầu
Suốt ngày rộn rã cùng thơ phú
Viết cả đời chưa nên một câu

Quay về chiều xuống mây đỏ quạch
Vất bút vào nghiên miệng lên đồng
Thơ thẩn làm chi giờ mất nhỏ
Thà xưa bám riết có hơn không!

Thơ thẩn làm chi giờ nhỏ bỏ
Ngày xưa quyết bám, có nằm không!

8.01.2012









Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Em Bây Giờ Hơn Xưa



Anh bây giờ tập làm thơ con gái
Dùng những ngôn từ nhẹ tựa mây bay
Cố dệt trong lời những lá, cỏ, cây
Những mây, những nắng, những ngày ngập tràn hoa bướm

Em chạy theo người nên có phần hơi hướm
Quên, hận, bặt, xa
Anh hục hặc mình bằng những lời lẽ xa hoa
Và trút giận lên nhau toàn những lời thơm có cánh

Ngày tháng trôi mau em cũng đổi dời chóng vánh
Bôi trắng thay đen
Anh thành kẻ nhỏ nhen
Xé nát thơ tình... Bầm gan, tím ruột

Anh giờ viết thơ bằng câu văn trơn tuột
Chẳng còn gì ngoài những ngây ngô
Chẳng còn gì ngoài những xô bồ
Đơn giản em đã giết anh chỉ một lần là hết kiếp

Em củng cố mình thành người đàn bà lịch thiệp
Gọi anh bằng ông và nghiêm cẩn thưa tôi
Anh xét nét lòng quả thật cũng phải thôi
Anh đã quật ngã anh, quật ngã chính cuộc tình thuở trước

Em tột đỉnh giàu nên trở thành có phước
Khinh, hiểm, kiêu ngạo, lạo xạo lời trên
Cỏ dưới chân cúi rạp, chênh vênh
Khi em bước qua rớt niềm vui lên đó

Anh giận dỗi đời học làm thơ gửi gió
Gửi trăng, gửi sầu, quên mộng, quên mơ
Anh quyết chí luyện ra người ngẫn ngơ
Để thôi nhớ một thời đẹp nhất

Anh bây giờ tệ thật
Em rạng ngời hơn xưa...

08.10.2012








Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

Dấu Yêu



Về thăm ngôi trường cũ
Thầy cô xa hết rồi
Bạn bè nơi mỗi đứa
Phương trời nào có hay

Em trọn bề gia thất
Đèo bòng chồng con vui
Đường xưa vàng lá đổ
Bến đời xanh sắc mơ

Bảy năm mài thủng ghế
Kỷ niệm theo suốt đời
Cánh phượng hồng rực đỏ
Thắm màu ngày trẻ trai

Hạ qua ve ray rứt
Khóc một thời tinh khôi
Bàng rụng rơi lá, tiếc
Miền xưa tay ngọc ngà

Lệch xô vênh mái ngói
Rong rêu tường vỡ loang
Chia xa lòng tê cứng
Sợi nắng qua kẽ mềm

Ba lăm năm cách biệt
Vẫn còn đây ngọt ngào
Tình trong tim dậy sóng
Như chưa là phai phôi

19.01.2013








Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Trong Bàn Tay Em Có Anh


Bốc nắm cát khô bỏ lên bàn tay nhỏ
Ngập tràn trề chảy đổ tuôn ra
Phả lên cát, viết mấy chữ nhạt nhòa
Gió thổi tan biến thành nát vụn


Bốc đời anh bỏ trên bàn tay nhỏ
Đem thẹn thùng e ấp phủ lên trên 
Hóa đời anh nơi tim nhỏ dịu hiền
Nuôi dưỡng mãi bằng tình yêu cháy bỏng 


Bỗng một hôm từ đáy sâu thức dậy 
Trở về đây bằng hình dáng yêu thương 
Linh hồn anh đã biến thành kẻ sướng 
Hòa vang theo biển sóng dạt dào

Gió rì rào, biển hát khúc xôn xao
Em nôn nao và anh thấy ngọt ngào
Giữa bàn tay em có anh trong đấy
Cầm chặt nắm cát vàng, em sợ gió thổi bay

03.07.2010

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Tiếc Xưa


Quay về thăm lại vườn yêu
Cây râm một thuở đã tiều tụy xa
Nắng vàng ôm ấp cội hoa
Quên màu lá đỏ nhớ tà áo xanh

Giậu bìm khúc khuỷu loanh quanh
Đường lam cỏ mọc tàn canh thu buồn
Chùa xa xập xệ tiếng chuông
Ngỡ ngày qua nhắc chiều buông đêm về

Dưới thềm đá cũ tái tê
Gọi hương quay lại bộn bề dấu yêu
Nẩy mầm trên hạt cô liêu
Hoá xanh nửa mảnh trăng kiều diễm mơ

Hạ hồng hơn cả câu thơ
Thắp trong tim lửa hững hờ vụt bay
Rượu xưa chưa uống đã say
Tình xưa vừa thắm đã quay quắt nằm

Người đi tiếc nuối trăm năm
Tiếc dòng sông nhỏ bến nằm đợi nhau...

11.03.2013





Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Hoa Hồng


Một bông hồng tặng mẹ 
Một bông hồng tặng em
Một bông hồng đặt vào tay con gái
Bông còn lại làm nụ cười rạng rỡ mọi niềm vui

Xin giữ gian nan, khó nhọc riêng mình
Gửi triệu nồng nàn vào trong sương lạnh
Đêm ba mươi...
Lấp lánh vạn vì sao

Ngước mặt ước ao gọi mời hạnh phúc
Thả mầm non xanh, lộc biếc vào đời
Dòng nước mát mỡ màu
Ngan ngát những mùa sau

Hoa hồng vàng kính mẹ
Hoa hồng đỏ yêu em
Hồng xanh thương con gái
Hồng còn lại ươm nụ hôn dài thơm mãi giấc mơ.

09.08.2011



Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Tự Tình Mưa!


                                       
Cơn mưa đầu mùa chậm rãi và rả rích, rơi rơi từng giọt làm thấm lạnh con tim rộn ràng. Tôi và mưa như không cùng chung ý tưởng. Thể như hai kẻ gần nhau nhưng lòng lại xa nhau điệp trùng.

Con gió lùa qua khung cửa hẹp chập chùng, dai dẳng. Không gian yên tĩnh, lặng thầm. Những nốt trầm từ nơi nào trôi dạt về đây gõ lên đời để chiều vui chùng xuống. Chiếc lá xanh trở mình, lay lắt xa cây.

Em đi qua đời như đám mây bay không thèm đoái hoài ngày tháng, thân quen, phủ phàng che khuất ánh dương .
Từng giọt mưa, từng giọt buồn vỡ toang, chơi vơi ngàn hương hoa trong làn nước lạnh tái tê. Bồng bềnh theo từng nỗi nhớ, từng lời thương lạc loài, từng nồng say chợt tắt, từng ngất ngây chợt nhòa.

Đặt vào lòng bàn tay những bong bóng mưa tuổi yêu, chúng vỡ òa sau những đắm say nông nỗi, bọt bèo tan chảy theo nhau, xuôi dòng thác ghềnh về đâu nào ai biết được.
Em từ đâu đến, mưa từ đâu tới? Để bình minh phía mờ sương chân trời càng xa khuất, đắm chìm vào nỗi đau. Trong tâm khảm, nơi ấy mặt trời lên vừa hé.

Tự nơi nầy tôi xô ngã chính mình bằng những dằn vặt và ưu tư. Cánh hải âu mong bay về vùng bình yên xa lắc. Ngước mặt nhìn trời lồng lộng một màu hoang.

Hạt mưa ơi xin ngừng rơi, bong bóng ơi thôi tan vỡ, bước chân ngày nao thôi vội vàng, lầm lỡ. Tay cúi cầm nụ hôn!

24.06.2013





                       

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Sợi Nắng



Mặt trời sinh ra nồng ấm?
Từ anh, từ em? Hay từ phía trái tim yêu?
Ngày lấy chồng bước son trên đường cái
Cà kheo qua hụt hẫng bờ mương

Mắt giếng làng quầng thâm đau đáu
Hồn lên xanh thảm cỏ mạ non
Khắc họa hàng tre hoa văn hình lá
Bầu trời đêm vằng vặc ánh trăng ngà

Ô bàn cờ vuông vuông thửa ruộng
Em làm hoàng hậu, anh vua
Bên rơm rạ, bên thị thành áo lụa
Tổ uyên ương từng dấu ái vun đầy

Mơ mộng thành thơ bên bục giảng
Ngơ ngác học trò bằng tuổi cô
Tím sân trường, chiều buồn thêm hoang vắng
Lời tự tình mơ phố vập vồ xa

Chăm sóc từng lời thắm màu trang nhật ký
Em cho anh quà tặng: Đàn con
Mơ ước mãi hoài, ráng ươm màu ngày tháng
Trời trong xanh, sợi nắng rỡ hồng

12.12.2010






Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Tôi Lỡ Mang Một Trái Tim



Tôi lỡ mang một trái tim yêu
Muốn gửi đến em mối tình đẹp nhất
Vui như mùa xuân, ngọt ngào như mật
Ngất ngây...

Tôi lỡ mang một trái tim say
Rượu chưa uống mà môi mềm như đốt
Đỏ rực má nhau chiều lên men ngọc
Đóa quỳnh hương lén nở giữa đêm chờ

Tôi lỡ mang một trái tim thơ
Đau đáu buồn vui theo từng trăn trở
Đêm chờ đợi tay ai trên ngực ấm
Gió đưa về, hương qua cửa ngẩn ngơ

Tôi lỡ mang một trái tim khờ
Nên cần có đôi thương ca hoà nhịp đập
Cùng nắm tay đi, cùng khao khát
Giấc mơ bay lên ngàn sao rụng xuống đời

24.07.2011